Thiên thủ thiên nhãn vô ngại đại bi tâm đà la ni 1. Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da 2. Nam mô a rị da 3. Bà lô yết đế thước bát ra da 4. Bồ Đề tát đỏa bà da 5. Ma ha tát đỏa bà da 6. Ma ha ca lô ni ca da 7. Án 8. Tát bàn ra phạt duệ 9. Số đát na đát tỏa 10.Nam mô tất kiết lật đỏa y mông a rị da 11.Bà lô kiết đế thất Phật ra lăng đà bà 12.Nam mô na ra cẩn trì 13.Hê rị, ma ha bàn đa sa mế 14.Tát bà a tha đậu du bằng 15.A thệ dựng 16.Tát bà tát đa (Na ma bà tát đa) 17.Na ma bà dà 18.Ma phạt đạt đậu đát điệt tha 19.Án. A bà lô hê 20.Lô ca đế 21.Ca ra đế 22.Di hê rị 23.Ma ha bồ đề tát đỏa 24.Tát bà tát bà 25.Ma ra ma ra 26.Ma hê ma hê rị đà dựng 27.Cu lô cu lô yết mông 28.Độ lô độ lô phạt xà da đế 29.Ma ha phạt xà da đế 30.Đà ra đà ra 31.Địa rị ni 32.Thất Phật ra da 33.Giá ra giá ra 34.Mạ mạ phạt ma ra 35.Mục đế lệ 36.Y hê di hê 37.Thất na thất na 38 A Ra sâm Phật ra xá lợi 39.Phạt sa phạt sâm 40.Phật ra xá da 41.Hô lô hô lô ma ra 42.Hô lô hô lô hê rị 43.Ta ra ta ra 44.Tất rị tất rị 45.Tô rô tô rô 46.Bồ Đề dạ Bồ Đề dạ 47.Bồ đà dạ bồ đà dạ 48.Di đế rị dạ 49.Na ra cẩn trì 50.Địa rị sắc ni na 51.Ba dạ ma na 52.Ta bà ha 53.Tất đà dạ 54.Ta bà ha 55.Ma ha tất đà dạ 56.Ta bà ha 57.Tất đà du nghệ 58.Thất bàn ra dạ 59.Ta bà ha 60.Na ra cẩn trì 61.Ta bà ha 62.Ma ra na ra 63.Ta bà ha 64.Tất ra tăng a mục khê da 65.Ta bà ha 66.Ta bà ma ha a tất đà dạ 67.Ta bà ha 68.Giả kiết ra a tất đà dạ 69.Ta bà ha 70.Ba đà ma kiết tất đà dạ 71.Ta bà ha 72.Na ra cẩn trì bàn đà ra dạ 73.Ta bà ha 74.Ma bà rị thắng yết ra dạ 75.Ta bà ha 76.Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da 77.Nam mô a rị da 78.Bà lô kiết đế 79.Thước bàn ra dạ 80.Ta bà ha 81.Án. Tất điện đô 82.Mạn đà ra 83.Bạt đà gia 84.Ta bà ha. ***Nam Mô Quan Thê Âm Bô Tát*** !

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

LỠ HẸN HÒ

LỠ HẸN HÒ
Mấy năm đã lỡ hẹn hò
Ong ruồi ong mật thêm tò vò bay
1 mình kẹt giỏ nơi đây
Thì thôi trời rặt là mây phiêu bồng
Thà là một đám cô vân
Giữa trời vần vũ xoay vần bắc nam
ờ thì đã cuội trăm năm
quay về 1 chiếc lều không không người
đống phân còn mấy chú ruồi
bay qua bay lại hương đời phồn hoa
ngày xưa chuốc rượu nhà ga
bây giờ nước lạnh gốc đa mà chờ
chờ hoài chưa tỉnh giấc mơ

Chu Vương Miện

QUẢNG TRỊ TRƯỚC NĂM 1960


QUẢNG TRỊ TRƯỚC NĂM 1960

Đêm trăng rằm quê mẹ
Anh nằm thao thức nhớ em
Trăng khi mờ khi tỏ trong đêm
Xa xôi quá em có còn chung thủy
Nhưng mà thôi ?
2 đứa mình đã yêu nhau đâu nhỉ ?
“ thơ Huy Lực Bùi Tiến Khôi “

“ Đời lạnh lùng trôi theo dòng nước mắt “
 Nhạc sĩ tài hoa Phạm Duy chừ cũng chả còn
 1 mình mình ngó lại nước non
Mà lã chã đôi đôi dòng nước mắt
Tình chúng ta khi không khi thật
Có mà zero , zero có mà không ?
Y như dòng Thạch Hãn bắt nguồn từ dẫy
Trường Sơn
Qua Phước Môn Tích Tường vẫn còn tí tẹo
Qua cầu ga thì phình ra lớn
Đến Nhan Biều vừa cát nước minh mông
Ôi chuyện tình nào mà chả giống dòng sông
Có đoạn quanh co lên gành xưống thác
Có đoạn xanh xanh qua làng mộc mạc
Có bến đò cây cổ thụ cao cao
Tình chúng ta chưa hỏi chưa chào
Chỉ lâu lâu ngó nhau ngoài đường ngoài phố
Nhà em có dậu hoa giấy vàng trước cửa
Kề nhà anh hiệu trưởng [ *] nhìn qua ngôi Đình
Cây đa xù xì cũng mấy ngàn năm
Nơi trú ngụ của loài chim cu đất
Ngày ngày gáy cúc cu cu thân mật
Hang chè tàu mùa đông
Chùm dây tơ hồng vàng như mật
Ngày ngày anh vẫn đi qua nhà em
Nhin 2 cây phượng hồng cao hút mắt
Ngay giữa cai cống trên đuờng Quang Trung
Tình chúng mình nhen nhúm được mấy năm
Thì xẻ nghé tan đàn mỗi người mỗi nẻo
Chuyện tình tang chả khác gi viên kẹo
Có cục vuông cục tròn kéo dài thành kẹo kéo
Của 1 thời trống điểm tàn canh
Làm thân trai ai chả lụy vì tình
Có những mói tình không ly mà biệt
Anh vẫn nhớ em dù tàn 1 kiếp
Vừa phù du lẫn lộn phù vân
Chỉ ước mơ về lại Thạch Hãn 1 lần
Nhìn cố quận cho bớt lòng tê tái
Thôi Hộ thời xưa vườn đào thơ dại
Lòng dạt dào theo ngọn đông phong
Ôi tình mình như nước trên sông
Trôi lờ lững rồi theo về cửa Việt
Gần 60 năm chưa về Phan Thiết
Mà Mộng Cầm Hàn Mạc Tử còn không ?
Kiếp này đây sống như những con nhồng
Nói lập lại toàn lời nói cũ
“ Anh yêu em ?
Xưa rồi nhưng vẫn còn bất hủ “
 Chu Vương Miện

*Đầu đườngTrần Cao Vân bên kia là nhà Thầy Hiệu Trưởng ,mà bên này đầu đường nối vào đại lộ Quang Trung là nhà Anh Hiệu Trưởng niên khoá 1972-1973 . học trước tác giả 1 năm .

Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

TÌNH MÌNH BÂY GIỜ


TÌNH MÌNH BÂY GIỜ
Như mỡ để miệng mèo
mèo già vừa mù vừa rụng hết răng
chỉ còn kêu meo meo
chỉ ngửi qua loa
rồi nằm im
gục mặt xuống miếng thịt mỡ
cụp 2 tai
mắt lim dim
thôi đành ca 6 câu
“ tình ta theo gánh chè xôi nước
Em ghé tui đều đều
Mà bây giờ hồn tôi đã phiêu diêu
Miền luyện ngục
Thôi thì đi chỗ khác ?
Chờ kiếp sau ?

Chu Vương Miện

TÌNH ĐỒNG MÔN&KHOAI


TÌNH ĐỒNG MÔN & KHOAI
Ta rời trường xưa năm 1960
Muội mãi năm 73 mới vào lớp 6
"Đệ thất"
Giữa năm 1975 thì cái gì cũng mất
Anh em huynh đệ mỗi nẻo mỗi đàng
Kẻ phiêu dạt Huế Đà Nẵng Phan Thiết
Phan Rang
Kẻ Vũng Tàu Bà Rịa Buôn Ma Thuột
Muội cũng theo chồng lập nghiệp phương xa
Nghe tin nhau mà xa quá là xa
Cũng chỉ biết thở dài ngao ngán
Đầu năm muội nhà tan bại sản
Ngã lề đường gẫy 1 tay 1 chân
Rồi cuối năm tay còn lại gẫy luôn
Chưa quá 40  toàn thân tàn phế
Tình đồng môn khoai người cùng xứ sở
Kẻ Biên Hòa Đồng Nai kẻ tại chỗ xa xăm
Để đêm đêm nghe sóng vỗ biển Đông
Lại ngỡ là sóng làng chài miền Mỵ Thủy
Thôi chúng ta chả sanh lầm thế kỷ
Thế kỷ nào cũng loạn lạc bi thương
Thủa xa xưa thì Trịnh Nguyễn đôi đường
Nam Bắc triều muôn đời thù địch
Rồi Tây Sơn Gia Long kế thừa đánh tiếp
Nhìn núi sông xương máu thở than ?
Nỗi tang thương chả khác nước non Chàm
Kẻ mé biển kẻ chân rừng kiếm sống
Gia đình huynh miền thượng du
khố giây khố bện
hết giặc Tàu Ô đến giặc Cờ Đen
cuộc sống bấp bênh dở củi dở đèn
làm thảo dân đời nào cũng khổ
cơm thì không sắn khoai thưa rổ
cứ ngày ngày luộc chín bóc ăn
tình đồng môn khoai như ánh trăng rằm
nhìn chút chút cho lòng đỡ khổ
lỡ mơi sau muội có về Quảng Trị
nhớ ghé thăm mộ huynh ở La Vang
nơi thời xưa dân gian gọi lá vằng
xa ngái ngái tuốt trên La Vang Thượng
biết tin nhau dù rằng quá muộn
dù não lòng có còn hơn không ?
trường cũ ngày xưa chừ đã mất tên
thành phố cổ cũng chuyển thành bình địa
ôi một thời Châu ô Cận lục bây chừ hoang phế
chả còn gì sót lại ở trái tim
kiếp này đây sống y những loài chim
bay lung tung vô tình vô xứ
nếu còn mai sau trở về bến Cộ
sông Ô Lâu cây đa cũ còn không ?
có về Khe Sanh Cồn Tiên Ba Lòng
có là cá kẹt trong hom vùng vẫy ?
tình đồng môn khoai kể ra làm chi ?
mà buồn quá vậy ?
Chu Vương Miện

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2016

THƠ LỤC BÁT


THƠ LỤC BÁT 
1
Ngày xưa ngồi ngó em cười
Bây chừ lại ngó con rưồi chết toi ?
Sinh ra khóc thác nằm cười
Ôi thôi cái chuyện con dòi đống phân ?
Giầu sang khăn áo chơi quần
Miền cao đóng khố cởi trần chả sao ?

2
Người dưới thấp kẻ trèo cao
Cách nhau tới một con sào đẩy ghe
Đĩa xôi nằm cạnh tô chè
Trên cây phượng một lũ ve thét gào
Hè , hè buồn biết là bao ?
Không trường không bạn lòng nao nao lòng
Nhìn về cố quận mù tăm
Chu Vương Miện


BÙI GIÁNG XƠI PHỞ



BÙI GIÁNG XƠI PHỞ

Thi sĩ ngồi xuống ghế
Tô phở cùng ly cà phê sữa
Được bưng ra đặt ngay trước mặt
Thi sĩ lấy mưổng
Khuấy ly cà phê
Lây tương đen tương đỏ
Và vắt chanh vào tô phở
Xong

Thi sĩ đổ ly cà phê vào tô phở
Và móc trong túi ra 1 điếu thuốc
Đàlạt
Bóc giấy vứt đi
Rồi bỏ tiếp vào tô phở
Lấy đũa và muổng
Trộn lên rời bắt đầu ăn


Thơ Chu Vương Miện

Thơ Chu Vương Miện


2 BÊN
1 bên lương tâm
1 bên lương thực
Bên núi cao
Bên bờ vực
Kẹt cứng ở giữa
Dở sống dở chết

Thiên nan vạn nan
Chả làm được đéo gì ?
Suy nghĩ làm cái chi ?
Cho mệt

Cái thân con ruồi
Cái thân con rệp
Chả  bao giờ vui
Ngang ngửa vịt đẹt

Ơi phận tép riu
Sáng cũng như chiều
Trong ao hồ chật hẹp
Múa may còn bấy nhiêu ?

Thân phận đồ ếch nhái
Trong đầm trong chuôm
Động 1 cái
Nhẩy như bay
Cái ùm

Mũ ni che tai
Mặc thiên hạ sự
Có 2 mắt như mù
Ơi đời phù du


Chu Vương Miện
CŨNG CHẾT

Trâu đạp chết
Chó đạp chết
Đôi giầy như đôi dép
Xả láng

Đời cua cua máy
Đời cáy cáy bò
Đời thò lò thò lò quay
Đời cụ Tản Đà
Say
Cả ngày

Khôn chết
Dại chết
Tội gì?
Không trà rươu đàn bà
Không chơi cũng thiệt
Cụ Tú Xương
Đa tình ra phết

Ở bầu thì tròn
Ở ống thì dài
Thiên hạ từ xưa tới giờ
Chả ai giống ai ?

Gần mực thì đen
Gần đèn thì sáng
Tử tế ăn cơm
Lôi thôi ăn lựu đạn

Nắm thằng có tóc
Không ai nắm thằng trọc đầu
Xưa sau
Dào chảo quẩy
Trong chảo dầu

Chu Vương Miện

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

THỰC TẠI ĐẢN SANH

THỰC TẠI  ĐẢN SANH

Người về từ cõi Thái không
Và thị hiện với tấm lòng đại bi
Hào quang rực Lâm Tỳ Ni
Cánh Sen ôm gót Hài nhi mỉm cười

Hương Vô ưu tỏa muôn nơi
Hoan ca tán tụng đất trời chuyển rung
Mưa hoa nhạc trỗi tưng bừng
Bậc Thiện thệ đến soi đường nhân gian

Tiên tri là đấng thánh vương
Mà buông bỏ hết vấn vương lục tình
Lên non tìm lại chính mình
Mới hay châu ngọc trong tinh diệu này

Từ đây thấy biết mặt mày
Trăng vành vạnh tỏ buông tay nhẹ nhàng
Độc hành - độc bộ khinh an*
Rừng già thường trụ đạo tràng khai tâm

Lộc uyển chuyển pháp thậm thâm
Tứ đế khai triển diệu âm thượng thừa
Chạm nguồn bát nhã khi xưa
Nứt mầm tuệ giác muôn mùa đản sanh

Lê Đăng Mành
*Thường độc hành, thường độc bộ,
   Đạt giả đồng du niết bàn lộ
        “Chứng đạo ca”

    TS Vĩnh Gia Huyền Giác

Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

NỤ CƯỜI VÔ NGÔN

                         
NỤ CƯỜI VÔ NGÔN

Phật về nụ mỉm tịnh yên
Từ uyên nguyên đã an miền Thái không
Phật dạy tất cả trong con
Nước mây sương gió một nguồn không hai

Ngừng truy quá khứ tương lai
Nụ cười giác ngộ nở ngay đây mà
Hiện tại pháp lạc…Maha
Nhìn sen tâm ấn phóc ra phương ngoài

Xem trăng thì kệ ngón tay
Lên bờ - bè thả chạm đài trạm viên
Yêm mala thức nhiệm huyền *
Niết bàn tịch mặc neo thuyền chơn như

Nhìn đời bằng ánh thương yêu
Hạt khinh an kết muôn chiều vô dư!
Mỉm cười vô lượng tâm từ
Bật gốc sân hận hình như ...rứa là...


Vi tiếu nhãn tạng niêm hoa
Em vô ưu nở giữa tòa Như lai
Mạng mạch mỉm - nụ đạo khai
Quay về tự tánh trồng lời vô ngôn
Lê Đăng Mành
* Trên thực tế, mỗi chúng sinh đều có Thức thứ tám, tức thức A Lại Gia. Thức A Lại Gia gồm cả hai phần nhiễm ô và thanh tịnh. Qua tu hành, mọi người đều có thể đoạn trừ phần ô nhiễm, biến thức A Lại Gia thành tâm thức thuần tịnh, cũng là Yêm ma la thức của Phật. Phần thanh tịnh trong thức A Lại Gia chính là Phật tính, mà trong các bộ Kinh Bát Nhã thường được nói tới. Cũng vì vậy mà có sách gọi Thức A Lại Gia là Như Lai tạng thức hay Chân thức

QUÊ HƯƠNG MỪNG ĐÓN PHẬT VỀ


                       
QUÊ HƯƠNG MỪNG ĐÓN PHẬT VỀ
“1-4-2013 Lễ cung nghinh Tôn Tượng
     PHẬT HOÀNG tại Quảng Trị”

Cờ hoa cung đón tưng bừng
Mừng Đấng Điều Ngự Giác Hoàng vào thăm
Công án Đối Cảnh Vô Tâm
Vầng hào quang tỏa Trúc Lâm Đầu Đà

Cốt cách vọng tộc vương gia
Minh quân trị Nước nhan hòa* cương nhu**
Tâm bao dung với kẻ thù
Nguyên Mông bại trận ,thả bờ độ sinh***

Bảy trăm năm đấng hiếu sinh
Vi hành thưởng ngoạn Chiêm Thành cầu Thân
Vì Đất Nước tiễn Huyền Trân
Thu nhận Ô , RÍ hai Châu liền bờ

Bao năm lệ xót ca thơ
Thương cây quế nối bản đồ Trời Nam
Phên giậu vững lên Trúc Lâm
Tám năm chứng Đạo : Phật Trần Nhân Tông

Con nay đảnh lễ Phật Hoàng
Dung nghi tôn tượng tỏa lan nhiệm mầu
Đất này Thuận hóa châu xưa
Nguyên Vương long thể từ lâu đến …về !

Ân Phật nhuần thắm trời quê
Đạo Vàng mạng mạch tứ bề khai hoa
Quảng Trị tươi sắc âu ca
Muôn xuân đươm ngát Đạo Nhà an cư./.
Lê Đăng Mành

Ghi chú:
*Thiền ngữ:Hòa nhan ái ngữ
** Luôn luôn tôn trọng đối phương; Lấy hòa hiếu ổn định làm trọng; Vì ta là nước nhỏ nên lấy sự mềm dẻo làm chính, lấy nhu hòa làm chính. Mềm và nhu là sách lược. Cho nên mềm mà không tỏ ra yếu, nhu mà không tỏ ra nhược. Ví như kẻ địch cậy mạnh mà lấn lướt vi phạm đến quốc thể và quốc uy thì như sứ Mông Cổ ba lần vào Thăng Long năm 1257 đều bị nhà Trần tống giam, mặc dù trước đó ta đã hết sức mềm dẻo và chịu sự cống nạp. Thật vậy, nếu ta nhún nhường chỉ lùi một bước thì giặc sẽ tiến cả trăm bước; Giữ vững chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ là nguyên tắc bất di bất dịch trong đối sách bang giao.

***Khi quân Nguyên Mông thua trận Ngài ra lệnh hãy để cho người ta rút lui không được truy kích chặn đánh,với người tử trận thì cho mai táng đàng hoàng,có vị Tướng giặc bị chặt đầu Đức Trần Nhân Tông cho nối lại và lấy áo bào của Ngài đắp lên mới cho đậy nắp quan tài và đưa qua Nước họ,người sống thì cấp lương thực và phương tiện cho về.

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

Chu Vương Miện: QUẢNG CÁO SƠN ĐÔNG MÃI VÕ

Chu Vương Miện: QUẢNG CÁO SƠN ĐÔNG MÃI VÕ: QUẢNG CÁO Tình Quân Dân như Cá với Nước Cá không có Nước thì cá Thác nguợc lại Nước không có Cá trông Kỳ Cục lắm Tàu Thuyền chạy mau ...

GIỚI THIỆU TÁC PHẨM "XÓM CÔ HỒN"

Tình Quân Dân như Cá với Nước
Cá không có Nước thì cá Thác
nguợc lại Nước không có Cá trông Kỳ Cục lắm
Tàu Thuyền chạy mau nhờ Chân Vịt
Ca sĩ ca hay nhờ tiếng vỗ tay
Lân múa hay nhờ tiếng pháo
Nhà Văn Nhà Thơ sống lây lất được là nhờ sự ủng hộ của bà con anh em
Tác phẩm { XÓM CÔ HỒN ] là tác phẩm đầu tay gồm có 19 truyện ngắn chọn loc của nhà Văn Thơ Kha Tiệm Ly [ một nhà văn thơ Đương Hiện Đại [ tức là nhà Thơ văn Thời danh bây giờ ]
Kha Tiệm Ly là người cầm bút có chất lượng và tiên tiến ở MIỆT VƯỜN quê nhà .
Rất mong được sự ủng hộ của những người còn tha thiết tới nền Văn Chương Việt Nam Đương Đại
nhóm anh em Thân Hữu bảo trợ :
Nhà biên khảo THA! QUỐC MƯU [ anh ruột tác giả ] nhà thơ TUYẾT LINH , Nhạc Sĩ LÊ HOÀNG ,nhà thơ THỦY DIỂN , CHU VƯƠNG MIỆN [ nước ngòai ]
nhà thơ HOÀI HUYỀN THANH , nhà văn NGUYEN THỊ THÚY NGAN [ trong nước ]
hoan hỉ đề bạt .
Chu vương Miện

Thứ Hai, 9 tháng 5, 2016

NGỘ LẮM TỔ QUỐC MÌNH

                       
NGỘ THIỆT TỔ QUỐC MÌNH!
Tổ Quốc mình ngộ thiệt đó chứ…Anh!
Bởi Đồng Bào nên cùng dìu nhau khôn lớn
Nguồn sữa Âu Cơ anh em từng bú mớm
Hào khí Lac Hồng đâu chịu khoác tôi đòi

Tổ tiên mình ngộ và phi thường lắm Anh
Không nói ba năm vùng lên thành bậc diệu vỹ
Thì sá chi tượng đài một vài tỷ
Mà hiềm khích nghi kỵ người đã tuồn tay

Tinh hoa trong đất quê mình nhiều lắm Anh
Xá lợi hằng thế kỷ vẫn bừng sắc biếc
Cốt nhục thường còn dẫu người đã chết
Nơi Chùa Đậu - Hà Tây chứ ở… đâu xa…*

Dân Tộc mình lẫm liệt lắm chứ Anh
Diệt Tống trảm Thanh tờ xưa còn lưu lại
Lý Thường Kiệt tuyên ngôn - hùng văn Nguyễn Trãi
Khí phách nhân từ - buộc giặc xuống ngựa cúi đầu

Tấc đất giọt nước phải giữ đây Anh
Quang Khải ,Hưng Đạo thù riêng còn quên được
Để tung hoành ngăn thù trong chặn giặc trước
Thì trong lòng sẽ có đất nước chứ đâu em

Tiền Nhân giữ Nước nào có hỏi
Đất Nước sẽ về đâu!?
Lê Đăng Mành


*Thiền Sư Vũ Khắc Minh

Thứ Sáu, 6 tháng 5, 2016

THÂN HỮU !


THÂN HỮU

1-Mang Viên Long

Bản thân ôm trái tim đau
Nhiều năm
Ngất ngư xứ Đồ Bàn
Chưa thác ?

2 Hoàng Yên Linh

Người  ngụ cư nơi Lâm đồng
Toàn bô xít
Sống nghề đẽo đá
Hạ bạc
Té xe đạp gẫy xương vai
Nhìn đồng trà xanh tưoi
Vườn nhà người
Mà thở dài ?

3- Lê Đăng Mành

Bị nhiễm chất độc màu da cam
Nhiều năm sưng màng óc
Nằm liệt
Làm thơ xướng họa
Đọc nghe lóc cóc
Viết dăm bài phú
“ Cây Đa Bến Cộ “
Vừa đọc vừa rơi nước mắt

4 -Tuyền Linh

Người ôm đàn phổ nhạc
Tang tình tình tang
Những bài thơ luân lạc
Rải rác
Nơi xứ người
Đoạn tâm tình xa nước
Thương khóc buồn khổ
Cũng đành thôi ?

Mì rê són đô la
Kiếm chút gạo thổi cơm
Chút tiền còm
Nhìn ngày tháng và năm
Vù vù qua ?
Thơ Chu Vương Miện

TÌNH NGƯỜI QUẢNG TRỊ !



TÌNH NGƯỜI QUẢNG TRỊ
“1 đi nhớ bến thương bờ
2 về sóng vỗ dật dờ trường giang
Thơ Định Giang Hoa 10 Phương 1960”

Hiện chừ Huynh ở vào tuổi 7 bó gập
Sống cũng chỉ chờ ngày chôn xuống đất
Muội cũng ở vào chặng bó dư
Bỏ dứt luôn cái nghề ca hát
[ Đeo đẳng mãi mần chi cho nó mệt ]
Chúng ta thời xưa ở vào 2 đầu đất nước
Năm 54 Huynh 14 tuồi di cư vào miền Trung
Lúc đó { bấy giờ  Muội mới làm khai sinh
Cho tới giờ này Huynh vẫn là Huynh
Muội hiện đại vẫn còn là Muội
Trên 60 năm chúng ta chả gặp nhau
Đường đời lắm ngả toàn xơi cơm chấm muối
Huynh ở Mỹ Quốc phía tây
Muội ở Giao Chỉ phía Đông
2 xứ 2 nơi cách 1 biển trùng trùng
Tiếng quan thọại gọi là Pacific
Huynh không về vì người quá già quá mệt
Hết bệnh này tiếp đến bệnh kia ?
Muội không qua vì gió thốc tứ bề
Rặt là gió heo may cùng gió chướng
Nơi quê cũ ngày xưa ôi là đất nạn
Cổ thành Quảng Trị nát như tương
Trường cũ người xưa mỗi nẻo mỗi đàng
Đường lên thiên thai đường về âm phủ
Đại lộ kinh hoàng đạn rơi pháo nổ
Chả còn cái gì ? nguyên trú quán bi thương “
Thôi chiến tranh cuộc chiến vô thường
Cong cũng thá và ngay cũng chết ?
Lớp học ngày xưa nửa phần chết thiệt
Lớp bỏ quê nhà cầu thực lang thang
Thành phố Châu Ô xưa gạch ngói hoang tàn
Bao con phố bây chừ toàn đá vụn
Có những con đường có đi có đến
Đâu có giống như sông Thạch Hãn
[ Chảy mãi về Triệu Phong  ]
Ôi Sải thân yêu bờ đê tiếp tre làng
Xa thăm thẳm xuôi dòng về cửa Việt
Tình văn nghệ văn gừng ôi chao
Sao mà da da diết diết
Đọc thơ Định Giang 55 năm qua
Bây giờ mới thấm mệt
“Về không về sang không sang
Cầm bằng lỡ chuyến đò ngang cầm bằng”
Ôi một đời người biết mấy cớ nhân
Kẻ cho leo cây kẻ thì lừa đảo
Chuyện thường ngày ở huyện
Vẫn là thớ cơm tô cháo
Vẫn tô mì Quảng tô phở trà xanh
Chúng mình bây chừ tạm gọi em anh
Chuyện Văn Nghệ Văn Gừng Văn Nghẽo
Ôi thì kiếp sau gắng mà đi qua Sạn Đạo
Vào Tứ Xuyên Ba Thục gặp nhau ?
Kiếp này đây dù đi khắp địa cầu
Huynh 1 nơi muội thì 1 nẻo
Ôi cái tình văn chương bạc bẽo
Biết ra răng mà biết nói sao chừ ?
Huynh ậm ờ giữa 2 nẻo tê mô

Chu Vương Miện