TÌNH MIỀNG
Tình mình đôi nẻo sông sâu
Thương nhau từ thủa qua cầu đắng cay
Mai kia em bỏ chồn này
Lưng đồi hoa nở vàng tay ai về ?
“ thơ Phan Thị Ngôn Ngữ “
Dòng đời đôi nẻo mây che
Dòng theo ra bể có về được đâu ?
Nhìn lên trời đất 1 mầu
May tan rồi tụ theo nhau trốn rồi
Sông chia từng nhánh chân đồi
Tình chia từng nhánh mình ngồi tiếc thương
Từ khi đôi nẻo đôi đường
Đắng cay cũng chuyện bụi đường mưa mau
Thương nhau từ thủa qua cầu
Mất nhau đứng mãi giang đầu chờ mong
Mơi kia em bỏ theo chồng
Lưng dèo hoa vẫn nở vàng như xưa
Gió lay qua mấy tàu dừa
Nhìn theo toàn những hạt mưa cuối cùng
Chu Vương Miện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét