VẼ NHÂN NGÀY GIỖ MẸ
Vô tình thuyết !
Nhớ xưa Mẹ dắt tắm sông
Dư âm vẫn đậu giữa dòng thinh không
Coi chừng “hỏng cẳng nghe con”
Như còn văng vẳng bến sông thuở nào !
Trọn đời tập lội chênh chao
Hơn thua,chìm nổi lao đao khôn lường
Theo con muôn vạn dặm trường
Cầm thời thơ dại khoác vương cõi bờ
Quăng thân ngu giữa khạo khờ
Túm chuồn cắn rốn mắt dò nông sâu
Mà đời chỉ tắm được lần
Chòng chành hụp lặn trượt chân bềnh bồng
Lội ngửa tập bụng chênh chông
Lều bều rều rác rẽ phăng ,bơi về
Đinh ninh lời Mẹ xưa tê*
Vững vàng con sải tìm về an nhiên
Ngọn nồm mát rượi quê miềng**
Bờ quê bến Mẹ bình yên đây rồi
Giác mê một bến mà thôi
Vô tình gieo giữa đất trời còn đây !
Lê
Đăng Mành
Phương ngữ Trị Thiên
*kia
**Mình
CÒN LỜI RU MÃI!
Tuột dốc cuối phiá chân đời
Vẫn ôm ấp giữ những lời Mẹ ru
Dìu dặt vạn nẻo phiêu du
Chao ơi ! dung di lời ru thuở nào
Sòng đời canh bạc hư hao
Được thua chằng chịt khát khao tìm về
Trần thân vin sợi khói quê
Cầm mùi ngầy ngậy mà nghe chín chiều !
Vẫn sông bến cũ đìu hiu
Vẫn bờ tre thách cánh diều tuổi thơ
Tìm thinh không lượm câu hò
Soi lục ký ức chạm bờ ca dao
Thẫn thờ con níu ước ao
Mép ướt Mẹ nằm khô ráo con lăn*
Đong tràn hơi ấm chiếu chăn
Từ khi còn đỏ đùm khăn tả rồi !
Trở trời gió chướng tao nôi
Ru hời ru hỡi Mẹ ngồi thâu canh
Bên Mẹ thân tâm con trọn lành
Không còn sợ hãi kiếp mong manh
Đã từng mang trọn lời ru ấy
Theo suốt cùng con hết tuổi xanh
Tóc đen cho đến bạc đầu
Vẫn lời ru vọng từng câu êm
đềm
Trăng nghiêng nghe lén thềm xưa
Mẹ nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương?**
Mớm con đầy búng yêu thương
Để lời ru vọng soi đường đời con
Thanh âm thả giữa mênh mông
Tâm đất giữ tiếng hư không gói lời
Muôn thu khảm giọng ru hời
Trí ,ngu ngoi dậy từ lời Mẹ ru…!
LĐM
"1973 ngày trở về"
*Hò ru em Trị Thiên
**ngồi buồn nhớ Mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
BÓNG NGÀY TAN GIỮA ĐÔI BỜ TÀN PHAI !
HÌNH ẢNH QUÊ NHÀ