(*) Mời họa:
lê đăng mành
Chùm thơ LŨ MIỀN TRUNG
1. HỌA MIỀN TRUNG
Thiên tai dịch bệnh tới rồi lui
Phước họa miền Trung cứ cõng gùi
Nghệ Tĩnh chòng chành trên khốn khổ
Trị Thiên chao chác quá bùi ngùi
Khánh Hòa lũ quét đau Thành* biển
Ninh Thuận nước tuôn quặn tháp Hời
Dâu bể đất bồi thêm khổ lụy
Yêu thương sẻ ngọt, sớt chia bùi .
2. CHIA SẺ NỖI ĐAU
Lũ lụt quê nhà kiếp nạn chung
Đất miền trung khốn khổ khôn cùng
Quảng Bình người vật lênh đênh sống
Hà Tĩnh xe đò *trôi nổi nương
Cả nước nâng niu chung sức lại
Toàn dân lân mẫn cùng lòng thương
Cháu con Hồng Lạc cùng nguồn cội
Máu chảy ruột mềm chớ dửng dưng…!/.
3. CẢM THƯƠNG!
Mây vốn rong chơi đỉnh thượng ngàn
Đủ duyên làm lũ giỡn trần gian
Trời nghiêng vần vũ mưa chan chát
Đất lở kinh hoàng gió thét van
Bến cộ thuyền buồn treo ngọn lũ
Cây đa ngựa quất rẽ đường quan***
Đất Trời giông bão giăng muôn nẻo
Mưa nắng vô thường thấy chẳng an./
lđm
lđm
* thuộc thị trấn Diên Khánh, Khánh Hòa
**tai nạn xe bị lũ cuốn năm 2010 .
**tai nạn xe bị lũ cuốn năm 2010 .
BÀI HỌA
Trần Ngộ
1. Tình Chung
1. Tình Chung
Bão đến rồi đi lại trở lui
Miền Trung đông tới mãi đeo gùi
Thương ơi! Quảng Trị bao cay đắng
Nhớ hỡi! Thừa Thiên mấy ngậm ngùi
Ngày hạ cha hò lời mái đẫy
Đêm đông mẹ hát giọng ru hời
Ai về quê cũ cho ta nhắn
Xẻ áo nhường cơm sớt ngọt bùi.
2. Nghĩa đồng bào
Thiên tai quê mẹ khổ đau chung
Mấy tỉnh miền Trung ướt lạnh cùng
Lúa má trăm nhà trôi ngập ruộng
Quýt cam ngàn hộ rụng đầy nương
Bầu kia khác giống còn sầu nhớ
Bí nọ chung giàn nỡ chẳng thương
Cùng tấm nhiễu điều đắp lấy giá ...!
Đừng như nước lã với người dưng
Trần Ngộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét