ANH CẢ CÁO YẾT TỔ TIÊN
LĂNG MỘ CỦA MẸ
LỜI RU !
Tuột dốc
vênh phiá mái đời
Vẫn ôm ấp giữ những lời
Mẹ ru
Dìu dặt
theo gót phiêu du
Chao ơi ! dung di
lời ru thuở nào
Sòng đời
canh bạc hư hao
Được thua chằng chịt
khát khao tìm về
Quay lục
níu sợi khói quê
Cầm mùi rơm rạ mà nghe
chín chiều
Vẫn sông
bến cũ đìu hiu
Vẫn bờ tre thách cánh
diều tuổi thơ
Vạch thinh
không gói câu hò
Soi tung ký ức chạm bờ
ca dao
Thẫn thờ
con ngậm ước ao
Mép ướt Mẹ nằm khô ráo
con lăn*
Vỗ về hơi
ấm chiếu chăn
Từ khi còn đỏ đùm khăn
tả rồi !
Trở trời
gió chướng tao nôi
Ru hời ru hỡi Mẹ ngồi
thâu canh
Bên Mẹ thân
tâm con trọn lành
Không còn sợ hãi kiếp
mong manh
Nguyện xin
mang tiếp lời ru ấy
Theo suốt cùng con hết
tuổi xanh
Tóc xanh
cho đến bạc đầu
Vẫn lời ru vọng từng câu
êm đềm
Nhớ mùa
Trăng lội thềm xưa
Mẹ nhai cơm búng lưỡi
lừa cá xương?*
Mớm con đầy
ắp yêu thương
Rót lời ru tỏa sáng
đường chênh chông...
Điệu hò vỗ
sóng thinh không
Lời ru vọng mãi mênh
mông biển trời ..!
L.Đ.M
*Hát ru Trị Thiên
Trả lờiXóaTHẮP DÙNG TÔI NÉN NHANG, BÁC MÀNH NHÉ! CẦU CHÚC HƯƠNG LINH MỆ TIÊU DIÊU MIỀN CỰC LẠC!
Cám ơn LaThuy nhiều,chúc mãi mãi an vui nhé!
Trả lờiXóa