TRUYỀN THUYẾT PHONG KIỀU DẠ BẠC !
Sau thời công phu chiều,Hòa Thượng Trụ Trì và chú Tiểu Thị Giả
Thong dong vản cảnh Trú Xứ Hàn Sơn Tự dưới ánh trăng mờ ảo u huyền
càng tăng vẻ Tịch mặc nhất như của cảnh vật Hàn Sơn làm chao chọng
Tâm của vị trụ trì vốn tĩnh mà nhường chỗ cho cõi thơ trong Ngài bật ra:
Sơ tam sơ tứ nguyệt mông lung
Bán tợ ngân câu bán tợ cung
“Mồng ba, mồng bốn, trăng mờ
Nửa dường móc bạc nửa như cung trời”
Ứa ra được 2 câu rồi Thầy đọc đi đọc lại và cũng để manh nha 2 câu tiếp cho xong bài tứ tuyệt ,thẫn thờ ung dung dưới ánh trăng khuya tìm ý tứ nhưng Hòa Thượng hình như bí…! Chú Thị Giả đi hầu bên Sư Phụ hoát nhiên tuôn ra 2 câu tiếp làm cho trăng vàng phải rụng và chắc Hòa Thượng cũng ngẩn ngơ :
Nhất phiến ngọc hồ phân lưỡng đoạn
Bán trầm thủy để bán phù không
“Một bình ngọc trắng chia hai
Nửa chìm đáy nước nửa cài từng không ”
Bản dịch:
“Mồng ba, mồng bốn, trăng mờ
Nửa dường móc bạc nửa như cung trời
Một bình ngọc trắng chia hai
Nửa chìm đáy nước nửa cài từng không
Trần trọng San dịch
Niêm luật vừa khít khao dòng thơ mạch lạc ! Hòa Thượng trong phút chốc khinh an , thầm phục chú Tiểu Thị Giả …và nhị vi Sư Đệ cùng leo lên lầu chuông thỉnh một hồi để tạ Phật và thưởng mừng bài thơ hoàn chỉnh...
Trong lúc đó tại bến Cô Tô Thi sĩ Trương Kế đang vui thú yên hà neo thuyền giữa dòng trăng bàng bạc sương khuya khung trời viễn mộng u hoài,thi nhân vung bút 2 câu :
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên…
…và cũng bí…đang mơ màng chợt Thức bởi tiếng chày kình lay động từ chùa Hàn Sơn và nguồn thơ phát lộ, bùng trào ngân ra 2 câu tiếp cho bài tứ tuyệt chấn động đông tây :
Sau thời công phu chiều,Hòa Thượng Trụ Trì và chú Tiểu Thị Giả
Thong dong vản cảnh Trú Xứ Hàn Sơn Tự dưới ánh trăng mờ ảo u huyền
càng tăng vẻ Tịch mặc nhất như của cảnh vật Hàn Sơn làm chao chọng
Tâm của vị trụ trì vốn tĩnh mà nhường chỗ cho cõi thơ trong Ngài bật ra:
Sơ tam sơ tứ nguyệt mông lung
Bán tợ ngân câu bán tợ cung
“Mồng ba, mồng bốn, trăng mờ
Nửa dường móc bạc nửa như cung trời”
Ứa ra được 2 câu rồi Thầy đọc đi đọc lại và cũng để manh nha 2 câu tiếp cho xong bài tứ tuyệt ,thẫn thờ ung dung dưới ánh trăng khuya tìm ý tứ nhưng Hòa Thượng hình như bí…! Chú Thị Giả đi hầu bên Sư Phụ hoát nhiên tuôn ra 2 câu tiếp làm cho trăng vàng phải rụng và chắc Hòa Thượng cũng ngẩn ngơ :
Nhất phiến ngọc hồ phân lưỡng đoạn
Bán trầm thủy để bán phù không
“Một bình ngọc trắng chia hai
Nửa chìm đáy nước nửa cài từng không ”
Bản dịch:
“Mồng ba, mồng bốn, trăng mờ
Nửa dường móc bạc nửa như cung trời
Một bình ngọc trắng chia hai
Nửa chìm đáy nước nửa cài từng không
Niêm luật vừa khít khao dòng thơ mạch lạc ! Hòa Thượng trong phút chốc khinh an , thầm phục chú Tiểu Thị Giả …và nhị vi Sư Đệ cùng leo lên lầu chuông thỉnh một hồi để tạ Phật và thưởng mừng bài thơ hoàn chỉnh...
Trong lúc đó tại bến Cô Tô Thi sĩ Trương Kế đang vui thú yên hà neo thuyền giữa dòng trăng bàng bạc sương khuya khung trời viễn mộng u hoài,thi nhân vung bút 2 câu :
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên…
…và cũng bí…đang mơ màng chợt Thức bởi tiếng chày kình lay động từ chùa Hàn Sơn và nguồn thơ phát lộ, bùng trào ngân ra 2 câu tiếp cho bài tứ tuyệt chấn động đông tây :
Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn Tự
Dạ bán chung thinh đáo khách thuyền.
月落烏啼霜滿天,
江楓漁火對愁眠。
姑蘇城外寒山寺,
夜半鐘聲到客船。
Bài thơ Phong Kiều dạ bạc là tuyệt bút của Trương Kế làm cách nay khoảng 1250 năm.
phiên âm ra Hán Việt :
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn Tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền ./.
Bản Dịch :
ĐỔ THUYỀN ĐÊM Ở BẾN PHONG KIỀU
“Trăng tà tiếng qụa kêu sương
Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San”.
Nguyễn Hàm Ninh (1808-1867)
Nhân tiết lập xuân xin tròm trèm ghi vài câu để tưởng người xưa và viết thành thư pháp chia sẻ cùng bè bạn …!
Tiết Lập xuân Lãm Nguyệt Hiên
Thư Pháp Phong Kiều Dạ Bạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét