HOA VÔ THƯỜNG!
“NĐT”
Rét đã giăng trùm bỏ mặc xuân
Ngàn hoa lụy tủi cõi du trần
Màu phun ảm đạm buồn nghiên bút
Sắc nhả u trầm thẹn ngõ văn
Mỹ tục tờ xưa lòng khảm nét
Thuần phong nếp cũ dạ trau vần
Luân hồi nhụy có dù viên mãn
Liễu tỏ vô thường ngộ sắc thân./.
LĐM
ĐÊM XUÂN KHÔNG NHÀ
Không nhà rét bủa lệ trào rơi
Cám cảnh trần thân giữa chợ trời
Xót nhỏ tay quờ mơ sữa mọng
Thương già gió ngậm ngỡ trà ôi
Bên ghềnh khói lửa thừa cô phụ
Giữa mé bình sinh khẳm bụi đời !
Phố cũ đèn chong tiền hiển hiện
Sao đành phó mặc hỡi người ơi..!.?
LĐM

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét