HOÀNG HÔN Ô LÂU
TỰ BẠCH
Chè ngún nửa ly cơm sét* tô
Khỏe mà có thấy bệnh chi mô **
Nhớ sông tìm giặt đùm thân uế
Thương bếp pheng bòn*** lẻ củi khô
Trong ngõ vung thìa trang nội trợ
Ra đường huơ bút bậc ngây ngô
Còn cười còn thở còn lưu luyến
Lửa hết(1) ung dung bước xuống mồ...!
LĐM
* Ít (dưới đáy tô)
** Gì đâu
*** Pheng bòn: Phanh tìm (kiếm)
mót (phương ngữ)
(1) Củi hết lửa tắt : Thiền ngữ.
Đủ duyên “củi” là Lửa
bùng ,Lửa không bao
giờ hết.Sanh Tử
cũng vậy.
BÀI HỌA 1
TÂM SỰ
Thư pháp Lan Đình bút điểm tô
Ngày đôi ba bận niệm Nam mô
Thân bằng muôn nẻo tình khôn nhạt
Thơ phú ngàn trang tứ chửa khô
Nghĩa nước còn thương hồn Thục Đế
Tuồng đời chẳng bận chuyện Lào Ngô
Không sân không hận không dan díu
Cho dẫu ngày mai lạnh dưới mồ
Nguyễn Gia Khanh
HỌA 2
TỰ BẠCH
Phận già cơm nước chỉ lưng tô
Mỹ vị cao lương có thấy mô
Nhớ buổi trung niên da thịt thắm
Bây giờ tuổi lão má nhăn khô
Nhàn cư ôn lại thời Tần Tống
Rảnh rỗi đọc vài chuyện Sở Ngô
Ngẫm nghĩ cuộc đời như mộng huyễn
Trăm năm ai cũng cỏ xanh mồ
TRẦN NGỘ, LÂM ĐỒNG
HỌA 3
TỰ BẠCH
Áo ba manh mặc bữa vài tô
Thể dục hàng ngày bệnh ở mô?
Lai láng hồn thơ luôn ướt át
Ngập tràn thi hứng chẳng hề khô
Bạn bè vẫn bảo còn minh mẫn
Bà vợ phán rằng vẫn ngốc ngô
Dè bỉu già rồi còn đú đởn
Nào hay “nghiêm chỉnh” cũng ra… mồ!
Lê Trường Hưởng
Họa 4 +5
KÝ ỨC THỜI
TRAI
Chè ngon đứng đụa tu hai tô
Cày thửa to đùng xong lúc mô
Cồn cỏ nằm tràn không biết ướt
Áo quần dính bệt tự nhiên khô
Vác cày khoe vợ: mâm cơm nếp
Vào bếp cạy nồi: một bắp ngô
Giả bộ mặt mày tươi roi rói
Trét nào cũng sạch, có mô mồ!
Nguyễn Thanh Xuân
HÀ NỘI
Ưng rứa thôi
Đặc sánh cà phê bánh một tô
Mỗi chầu buổi sáng thiếu khi mô
Mở bình nóng lạnh phun dòng mát
Ném áo mỏng dày, vắt kiệt khô
Phần tớ gắng, tươm tất sạch sẽ
Bạn bè đều, tuấn tú khôi ngô
Khi trăm tuổi, sẳn ông Hoàn Vũ
Cất nắm tro cao, không dưới mồ./.
Nguyễn Thanh Xuân
HÀ NỘI
TÔI BÊN "MIẾU THẦN NÔNG" Ở VƯỜN HẢI HẠC VÀ QUẢ PHỤ
DÒ BƯỚC XUỐNG MỒ