LŨ CẢM !
Trời thường chụp họa xuống thu đông
Lũ bão vô tư ném chất chồng
Núi toạc đất còn chia khổ nạn
Sông trườn nước cũng sớt long đong
Còn bao thân
phận ngồi thê thiết
Có lắm mảnh
đời ngậm phập phồng
Dịch bệnh thiên tai gieo khốn đốn
Ơi người máu chảy ruột mềm không?
LĐM
* Nếu do sắc thấy ta
Do âm thanh cầu ta
Người ấy hành đạo tà
Không thể thấy Như Lai.
(Trích kinh Kim Cang)
THOÁT TỤC!
Tháng ngày tiêu sái đếm chi niên !
Huơ gót ung dung dạo khắp miền
Đụng ngõ công hầu thôi khắc khoải
Chạm đường danh lợi vẫn như nhiên
Đãi bôi hằng trụ bờ ngoa ngoắt
Hồn hậu năng chơi chốn thảo hiền
Tuổi hạc xa rồi triền tục lụy
Ra vào ba cõi sá gì tiên …!?
LĐM
ÂN CÚC DỤC!
Lời ru lan tỏa suốt con đường
Phẩm hạnh cao vời sáng tợ gương
Vất vả bán buôn chào vạn ngõ
Nhọc nhằn cấy hái lụy ngàn phương
Tam tòng vẹn nghĩa tươi nguồn cội
Tứ đức trọn tình thắm giọt sương
Chín chữ cù lao ngời đất nước
Trọng ân cúc dục lấy chi lường..!
LĐM
BẬC MẪU NGHI!
Nền nếp bao đời chói tợ gương
Công dung còn ngậm chữ can
trường
Lên non chung sống bao cơn lũ
Xuống núi dưỡng chăm bấy vạt
nương
Cày cấy phơi thân nào ngại gió
Gieo trồng dầm mạng nỏ nề
sương
Mẫu nghi tứ đức ngời hiền phụ
Giữ đạo viên dung chẳng thể
lường
LĐM
NON BỘ !
Một góc giang sơn khéo hiển
bày
Hữu tình cẩm tú nét hoa tay
Bá Nha gãy phím ngưng cung bậc
Chung Tử rơi rìu đoạt cội
cây
Nhàn lãm ngắm chim vờn xoải
cánh
Tiêu dao nhìn cá giỡn tung vây
Chốn đây không chỗ cho giành
giựt
Quốc độ vô tranh mới hiển
bày…!
LĐM
VUI XƯỚNG
HỌA!
Giao
lưu xướng họa bạn bên mình
Nắn
chữ tỉa vần thật đẹp xinh
Thả
ý mãi mê thời nhiếp ám,
Neo
tâm hằng tĩnh tắc sinh minh.
Dưỡng
lòng bác ái chăm đời sống
Nuôi
dạ vị tha giữ nghĩa tình
Chẳng
những sẻ chia cùng mặc khách
Mà
còn cảm động đến thần linh !
LĐM
NHƯ THỊ !
Cõi tạm chòng chành ghét với thương
Thì nên quán rõ pháp vô thường
Hãy xem danh lợi như màn tuyết
Để thấy công hầu tợ móc sương
Hữu tướng - tìm cầu tà bịt lối *
Tánh không- tắt niệm chánh khai đường
Thong dong đi ở thân như thị
Thanh thản nơi này chính ngoại phương
LĐM * Nếu do sắc thấy ta
Do âm thanh cầu ta
Người ấy hành đạo tà
Không thể thấy Như Lai.
(Trích kinh Kim Cang)
KÝ ỨC THU!
Ngự đỉnh trường sơn cao tót vời
Bóng chiều lướt
thướt nhẹ nhàng trôi
Mây thương dấu
cội triền khe suối
Chim nhớ tàn cây
mé núi đồi
Xóm dưới trống
lân chầu nguyệt rụng
Làng bên đèn trẻ
rọi hằng rơi
Trăng thu vành
vạnh tuôn màu nhớ
Lay ký ức này
bịn rịn thôi!
LĐM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét