Thiên thủ thiên nhãn vô ngại đại bi tâm đà la ni 1. Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da 2. Nam mô a rị da 3. Bà lô yết đế thước bát ra da 4. Bồ Đề tát đỏa bà da 5. Ma ha tát đỏa bà da 6. Ma ha ca lô ni ca da 7. Án 8. Tát bàn ra phạt duệ 9. Số đát na đát tỏa 10.Nam mô tất kiết lật đỏa y mông a rị da 11.Bà lô kiết đế thất Phật ra lăng đà bà 12.Nam mô na ra cẩn trì 13.Hê rị, ma ha bàn đa sa mế 14.Tát bà a tha đậu du bằng 15.A thệ dựng 16.Tát bà tát đa (Na ma bà tát đa) 17.Na ma bà dà 18.Ma phạt đạt đậu đát điệt tha 19.Án. A bà lô hê 20.Lô ca đế 21.Ca ra đế 22.Di hê rị 23.Ma ha bồ đề tát đỏa 24.Tát bà tát bà 25.Ma ra ma ra 26.Ma hê ma hê rị đà dựng 27.Cu lô cu lô yết mông 28.Độ lô độ lô phạt xà da đế 29.Ma ha phạt xà da đế 30.Đà ra đà ra 31.Địa rị ni 32.Thất Phật ra da 33.Giá ra giá ra 34.Mạ mạ phạt ma ra 35.Mục đế lệ 36.Y hê di hê 37.Thất na thất na 38 A Ra sâm Phật ra xá lợi 39.Phạt sa phạt sâm 40.Phật ra xá da 41.Hô lô hô lô ma ra 42.Hô lô hô lô hê rị 43.Ta ra ta ra 44.Tất rị tất rị 45.Tô rô tô rô 46.Bồ Đề dạ Bồ Đề dạ 47.Bồ đà dạ bồ đà dạ 48.Di đế rị dạ 49.Na ra cẩn trì 50.Địa rị sắc ni na 51.Ba dạ ma na 52.Ta bà ha 53.Tất đà dạ 54.Ta bà ha 55.Ma ha tất đà dạ 56.Ta bà ha 57.Tất đà du nghệ 58.Thất bàn ra dạ 59.Ta bà ha 60.Na ra cẩn trì 61.Ta bà ha 62.Ma ra na ra 63.Ta bà ha 64.Tất ra tăng a mục khê da 65.Ta bà ha 66.Ta bà ma ha a tất đà dạ 67.Ta bà ha 68.Giả kiết ra a tất đà dạ 69.Ta bà ha 70.Ba đà ma kiết tất đà dạ 71.Ta bà ha 72.Na ra cẩn trì bàn đà ra dạ 73.Ta bà ha 74.Ma bà rị thắng yết ra dạ 75.Ta bà ha 76.Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da 77.Nam mô a rị da 78.Bà lô kiết đế 79.Thước bàn ra dạ 80.Ta bà ha 81.Án. Tất điện đô 82.Mạn đà ra 83.Bạt đà gia 84.Ta bà ha. ***Nam Mô Quan Thê Âm Bô Tát*** !

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

TÌNH THƠ !

                     
                     
                        Tác Phẩm Họa Sỹ Nguyễn Bá Văn 
                                " Tặng lamnguyethien"
TÌNH THƠ

                    Thỉnh họa
Gặp khách tri âm sợ chóng già
Kéo thời gian lại muốn đừng xa
Bao phen mắt ngóng bàn trơ bút
Mấy bận tay
đưa ấm nguội trà
Những ước tương phùng nghiêng túi rót
Hằng mơ hội ngộ cạn bầu pha
Chỉ cần ngõ trúc người văn gọi
L
ãm Nguyệt Hiên* vui đón rộn nhà

                        Lê Đăng Mành
*Nhà LĐM
CÁC BÀI HỌA!
1-VỊNH LÊ ĐĂNG MÀNH            
Quảng Trị quê tôi có cụ già
Hữu hương trầm xạ tất bay xa
Trăm dòng suối đẹp nằm trong bút
Một áng trăng thanh đọng ấm trà
Hứng chí cầm bình tay tự rót
Bất thần xuất ý sắc trời pha
Đăng Mành thi sĩ thiên tiên gọi
Lê họ tao nhân khách hỏi nhà ./.

                         Châu Thạch

2-TÌNH THƠ
Chớ sợ thời gian chớ sợ già
Gặp người tri kỷ thấy đâu xa
Thơ văn đồng cảm vui ngòi bút
Bầu bạn tương thông ấm chén trà
Ngắm bóng yên hà thêm hứng thú
Cạn dòng tâm sự chẳng phôi pha
Người về nhớ khách tao nhân mãi
Lãm Nguyệt Hiên đây một mái nhà !
                                   Nhã My usa
 3-ĐẠO NHÀ!
Ngoại tám mươi thu vui cảnh già
Thơ còn vang vọng rộn trời xa
Nào khi cao hứng quên bình rượu
Những lúc trầm tư lạnh chén trà
Chạnh nhớ đệ huynh tình khó nhạt
Thương thầm bằng hữu nghĩa son pha
Tha phương mới biết yêu nguồn cội
Nền nếp gia phong giữ đạo nhà
                    Trần Ngộ Lâm Đồng

4-KẾT TÌNH THƠ
Khi kết tâm giao chẳng ngán già
Chưa vui gặp đã…vội chia xa
Hồn thơ lơ lửng treo đầu bút
Phách hoạ lâng lâng ngậm chén trà
Châm luật hương lòng không kiệt cạn
Nối vần bằng hữu chẳng phôi pha
Chỉ mong mỗi sáng Đăng Mành ới
Vội vã sang ngay kẻo cả nhà…

                Phan Tự Trí Biên Hòa

         5-TÌNH THƠ !
         Thi nhân lãm nguyệt trước hiên nhà
         Gió thoảng hương lài sương khói pha
         Ngõ trúc trăng lồng duyên văn bút
         Hiên thơ gió thoảng vị thanh trà
         Thời gian tâm tưởng như ngưng đọng
         Khoảng cách nhân tình chẳng ngái xa
         Thế thái vô thường như thị hiện
         Tình thơ bất luận trẻ hay già
                            Lê Văn Thanh Bà Rịa
 6-Y ĐỀ
           Tuổi trời cho sẵn ngại chi già
           Thời khắc qua mau chớ xót xa
            Gặp hứng hồn thơ vui nét bút
            Mừng người tri kỹ cạn chung trà
            Đường thi thanh thoát tươi vần họa
           Thư pháp tài hoa thắm sắc pha
            Ngõ trúc vào ra nhiều bạn hữu
            Nguyệt hiên ngân vọng rộn vang nhà.
                                                   Hồ Trọng Trí
7-BẠN THƠ GIÀ
Tương đồng hoài mộng bạn thơ già!
Cảnh gió diều tung chớ ngại xa
Cái kiếp thi nhân tình nghệ sĩ
Nội tâm hảo ý kể chi trà
Mấy mùa trang trải âm thầm đợi
Một cuộc tương phùng thoải mái pha
Suối cũ Đăng Mành - Mình hẹn ước
Nay mai hội ngộ tại quê nhà!
                    Trương Văn Lũy

8-VƯỜN THƠ
Lòng ngân tiếng bạn nhẹ quên già
Trẻ lại vui cùng vững bước xa
Núi biếc, sông dài, trăng rạng rỡ
Trời cao, nắng tỏa, gió la trà
Tình trao xướng họa thêm nồng thắm
Nghĩa trải tung hoành chẳng nhạt pha
Cúc nở vườn thơ bừng sắc mới
Chim kêu, bướm lượn, rộn vang nhà
                                         28-7-2014
                                     Phạm Duy Lương

9-TUỔI GIÀ 
Vui cùng bạn trẻ sẽ lâu già
Nếu bước chung đường chẳng thấy xa
Chỉ sợ Tình thơ không cốc rượu
Còn lo ẩm thực thiếu chun trà
Thôi ai ngỡ tưởng đời là ảo
 Để kẻ thầm mơ sống cứ pha
Thế sự thay dần rồi hóa trẻ
Xem chừng chuyện lạ ở bên nhà 

                       Hải Rừng
10-LÂNG LÂNG XỨ QUẢNG
Gặp được tri âm lúc đã già
Sức hèn đâu có dám đi xa.
Đôi tay dựt dựt run run bút
Cái miệng rung rung rớt rớt trà.
Biết bạn tầm thơ mong hội ngộ
Nghĩ mình kém phận ngại xông pha.
Thôi đành mượn sóng lời gan ruột
Viết khúc Nhìn Trăng gửi đến nhà.
Viết khúc Nhìn Trăng gửi đến nhà
Được vào Lãm Nguyệt biển trời xa.
Như nhìn nét dẻo tay vung bút
Tựa thoảng hương thơm tách đậm trà.
Trao bạn yêu thơ lời mến ngộ
Giãi lòng thích họa ý mừng pha.
Lâng lâng xứ Quảng hồn du ngoạn
Gặp được tri âm lúc đã già.
                                    Trần Như Tùng
                                        Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
11- NGUỒN HƯNG PHẤN
Hưu trí nhàn du tới bạn già 
Thênh thang bách bộ ngại chi xa 
Ngắm nhìn quang cảnh trên đường phố
Thảo mấy vần thơ giữa quán trà
Giử bạn tâm giao Cùng thưởng thức 
Tô bồi tình cảm chẳng phôi pha
Giao lưu xướng họa nguồn hưng phấn
Rảnh rỗi mời anh ghé tới nhà
     
                        Hồ Hắc Hải P4-Q6 - HCM

12-VUI VỚI TUỒI GIÀ

Vì bởi ham vui quên tuổi già
Chưa từng nghe gối mỏi đường xa
Đêm qua nhấm nháp vài chung rượu
Sáng dậy nhâm nhi mấy chén trà
Gian khó mấy không hề trốn lánh
Nắng mưa nào cũng muốn xông pha
Giao lưu xướng họa cùng thi hữu
Hứng thú ngâm nga nhộn cửa nhà
                Nguyễn Thanh Bá Bà Rịa

13-TÌNH NỒNG
          "NĐT"
Vườn thơ lịch lãm khỏe vui già 
Bạn hữu thôn gần đến bản  xa 
Bữa tẻ trông người nên nhạt nắng 
Ngày xuân thấy mặt  để thơm trà 
Bên hồ lựa phím làn hương tỏa 
Giữa sảnh trao vần ánh nguyệt pha 
Vãn cảnh chim trời say xướng, họa 
Tình trong ngọc tỏ hát oang nhà
  
Phạm Duy Lương  
      Hà Tĩnh

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

VU LAN !

CẢM MÙA VU LAN !

               Thơ Bình Thanh
Từ ly ve đưa hè xa buồn vương
Thu sang lay bay heo may sầu thương
Mùa vu lan về vong nhân mong chờ
Song thân qua đời chơi vơi khôn lường
Mồ côi bao năm đeo bờ trần ai
Sông trôi tìm nguồn cay niềm tang thương
Ta bơi quanh dòng huơ chèo tàn phai
Cung tay mơ về nhen hồn từ đường
Thân chao muôn phương bu toa tang bồng
Tung hê tơi bời tuôn triền phù hư
Không ga chào mời bè trườn long đong
Trần thân nghìn trùng sương giăng sa mù
Chi bằng miền quê lê thân về nương
Nơi quên hơn thua đong đầy yêu thương
Dù đời cô miên tri ân  tươi lòng
Công ơn sanh thành bao la trùng dương
Thu quăng đìu hiu hư không mơ màng
Sầu chon von dâng tràn miền sơn khê
Chiêu hồn tâm yên dù nghe cung đàn
Tràng phan vu lan huyền vi nơi về !
                                              LĐM

                               x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

TÔI ĐIẾU TÔI!


Hỡi ôi!
Thu về  bụi nắng tủi giăng sầu
Hạ  thoát mắt sương buồn giã biệt!
Ngó sen lưu luyến ngậm thân đau
Ta người loay hoay cầm sanh diệt
Nhớ linh xưa!
Cha Mẹ hội ngộ cho riêng một hình hài
Anh em tương phùng tặng chung bầu khí huyết
Từ đâu rớt tới trụ bờ Ô lâu
Ở mô đến đây găm triền đất Việt..!?
Trần trụi thay!
Sanh ra gặp lúc bè phái như đĩa,bầy hầy quảng bá chém đâm
Lớn dậy đụng thời bang hội tợ sên,nhầy nhụa khoa trương bắn giết
Hai mươi hai chẳn - vất can trường góc khe suối cho lũ cáo chồn
Bốn chục chín dư - quăng não nề nẻo nhà thương gởi bầy cò diệc
Gặp lúc gươm tra võ - khói cuộc chiến tàn
Đụng thời ngựa tháo yên - bóng kiêu binh tiệt.
Quê nhà gặp gỡ vui với chuyện trò
Bạn bè đón đưa mừng sao kể xiết.
Thân là bụi trôi miền hữu hạn ngóng cửa vô sanh
Tâm như không chơi chốn vô cùng lên bờ bất diệt
Thương thay !
Tuổi măng non được Chị*khai tâm nắn chữ sửa bài
Thời tre lạt** nhờ Ôn*** dưỡng trí đẽo vần tập viết
Thơ ấu cù bơ cù bất giã quê quán tan tác rã rời
Thiếu niên ngáo ngáo ngơ ngơ xa nguồn cội bùi ngùi thao thiết
Những muốn đành hanh!
Binh thư lõm bõm lại bắt chước sục sạo sửa giang sơn
Võ nghệ tròm trèm ưa học đòi lăng xăng làm hào kiệt
Thấy danh lợi – lại trừng mắt tham sống
Gặp vinh hoa - thì cung tay sợ chết

Thương sao ô hô!
Chữ nghĩa lỏng bỏng lạt thếch như cháo thí,
 cũng muốn lưu giữ với càn khôn,
Văn chương lềnh bềnh chua lòm tợ nước lèo,
lại ưa thường còn cùng tuế nguyệt!
Nón tơi đỏng đảnh ghé tòa soạn gởi thơ đăng,
Google dật dờ dạo trang nhà tìm văn viết.
Thao thức chờ bài không hiển thị - thư phòng lóng nhóng để nhện giăng,
Trở trăn đợi báo chẳng đưa về - bút nghiên lơ ngơ mặc gián quệt.
Nhìn cột kèo rệu rạo bè bạn xun xoe động lòng
Thấy phên liếp liêu xiêu vợ con hít hà thương tiếc.
Bà con hỡi! Nói là nói rứa – cho vui khi mắt nhắm tay xuôi,
Bạn bè ơi! Nghe hãy nghe ri – nỏ buồn dẫu lưỡi đơ tai điếc.
Nhớ linh xưa !
Dở dang đèn sách thuở ngây thơ
Ngắn ngủi cuộc chơi thời tinh khiết.
Màn đựơc mất nói đâu cho vừa
Bả nhục vinh bàn chi mà hết
Chẳng những buông hết thù hận để tâm được rỗng rang
Mà còn xả sạch ghét ganh cho thân thôi mỏi mệt.
Để nay !
Đến Âm phủ- đó bậc thượng quan
Từ Ta bà - đây kẻ hạ liệt
Diêm Vương khảo tra
Thảo dân cáo yết
Mấy mươi năm ăn ở trên đất- thân chuyển khẩu cũng nghe tủi xót xa,
Vài ba giây giam cầm trong hòm - mũi tắt hơi đã thấy buồn da diết.
Sống với bạn ngay thẳng không niệm đổi thay
Ở cùng người thật thà chẳng tuồn chì chiết.
Dừng gieo hạt bất nghĩa nên nỏ cầu xin
Thôi cấy mầm vô nhân nào cần hối tiếc
Tự thắp nén tâm hương lúc sanh
Để huơ gươm trí tuệ khi chết
Nhục thân gởi trả trần gian vọng cầu
Thần thức bay về Phương Tây dự tiệc
Lạc bang kíp đi về
Cát bụi thôi nuối tiếc
Rượu suông chén cơm lạt - tiễn dâng
Khói nhòa Ngũ phần hương - bái biệt
 Tánh  linh thượng hưởng ! 
    
                      Vĩnh biệt Tôi ô hô!
           
                                LĐM / Tiếu bút
*  Chị nhà phúc"Masoeur"
**Cây Tre vừa đủ lá
***Ôông HT Khai Sơn Chùa Hiếu Quang Huế





























                                      x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

ĐIẾU VĂN !




                          Kính Điếu Hương Linh Anh Nguyễn Văn Sỹ
                               Pháp Danh: Nguyên Bình
                                                  ***

Hỡi ôi !
Giọt ngoi nam* tươi mát- bất chợt mây về ảm đạm âu sầu !
Cơn nắng hạ yên lành-bỗng dưng gió tới đìu hiu lất phất

Văn Quỹ xa xót đớn đau
Đông Hà tủi buồn chất ngất…!

Nhớ linh xưa!

Nuôi Dưỡng trong nền nếp gia phong
Học tập từ mối giềng hạnh đức
Mười hai huynh đệ cảm càn khôn Trọn đạo hiếu trung
Chín chữ cù lao lay nhật nguyệt chu toàn thiện phước

Kính thay!

Thơ ấu Mẫu tâm học vỡ lòng tỏ tam cương
Thiếu niên kinh sử ươm làu thông tường vạn vật .

Trang hào kiệt nỏ hề bán tước mua danh,
Chí anh hùng nào cần thăng quan cầu chức.
Đem tài thao lược, yên non sông bốn phía an bình
Mở túi kinh luân, giúp bà con dưới trên chuẩn mực

Cao quý thay!

Hai mươi tám tuổi đẹp lương duyên ,
chồng luôn dưỡng chữ tam cương ngũ thường,
Bao mấy năm đời vui Tần tấn,
vợ mãi chăm câu tam tòng tứ đức .

Nam tử năm người đầy hiếu hạnh ,
đụng lúc trở trời cung phụng chăn chiếu thuốc thang ,
Dâu con các cháu đủ ngoan hiền ,
gặp khi trái gió kính dâng trà sâm cơm nước .

Tuổi chưa già vẫn còn dựng nghiệp ,lo cho đời vinh thăng bằng chị bằng em,
Đời còn trẻ sao vội quy tiên ,để xem con thành đạt nên mày nên mặt.
Trần gian lãng đãng liễu thân bất tịnh Anh nguyện sống đời bác ái khiêm cung,
Cõi tạm chập chờn quán pháp vô thường người mong hành đạo từ bi chính trực.

Nhớ linh xưa!

Bao độ lên rừng nam Thạch Hãn mở thoáng lạch nguồn
Mấy phen bạt núi tây đường quan** khai thông con nước.
Những cầu hội ngộ cùng quê cũ tợ muôn xưa ,
Còn ước chan hòa với xóm làng như thuở trước.
Nối chí đệ huynh mãi đọng tiếng quê hương
Giao lời tôn ,tử còn ngân vang cung bậc…!

Thương sao !

Nhìn mây vần vũ thương sắn khoai rều phủ còn ngâm,
Thấy nước dập dềnh nuối đồng lúa bùn chao chưa gặt.

Quê hương xót dạ ngậm ngùi
Cây cỏ phơi màu tang tóc !

Thương thay,ô hô!

Mãi mãi trống chiêng đồng vọng,
đâu lời cố lý qua Đình xưa ,rọi quê quán cội nguồn !?
Từ nay chuông mõ ngân rung,
vắng tiếng tha hương về chùa cũ, tìm bản lai diện mục…!
Nơi đó anh em chờ hồn phong độ -

một thời nghệ nhân ca xướng ngất ngây
Chốn kia bè bạn dỏi bóng tinh hoa-

muôn thuở thi đàn họa ngâm dìu dặt .

Văn Qũy cung thương nốt rã rời
Ô Lâu thi phú vần thao thức
…Li biệt … Nghiên cạn mực khô
…Cảm thương … Lệ đầy mắt ướt!

Nay đây!

Hoa khai tự tại đảnh lễ Phật ADI ĐÀ
Thần thức thong dong vãng sanh Trời AN DƯỠNG QUỐC
Tịnh độ sen chưng màu
Lạc bang chim phô sắc
Một chén cơm chay
Ba tuần rượu lạt
Anh em cung kính dâng bào huynh
Toàn con cháu cúi đầu khấu bái
Ôhô !Vĩnh biệt …!

LĐM phụng bút


*Ngoi nam là mưa từng chặp lất phất lay bay
để làm dịu bớt cơn "nam lửa"

**Tây Đường 1




                                    x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

DUYÊN HỘI NGỘ "XƯỚNG HỌA"



DUYÊN HỘI NGỘ
              Kính tặng Thầy Thích Quảng Hoa                                                                    
Hạ Chiều ngóng đợi bậc Sa Môn
Tay thỏng về đây dẫu bụi hồng
Chơi ngõ thị phi dừng ý niệm
Chạm thềm đàm tiếu bặt tâm ngôn
Người về đượm thắm miền quê quán
Thầy đến tươi mươi xứ ruộng đồng
Lẩn quẩn tìm nhau bờ cát bụi
Ta bà gặp gỡ thỏa chờ mong!
                               LĐM
BÀI HỌA:
 HỮU DUYÊN TƯƠNG NGỘ

Thưa người nặng nợ với Thiền môn,
Đã thỏng tay, đâu vướng cặn hồng?
Không thị, không phi, không khởi ý
Huống đàm, huống tiếu, huống khai ngôn?
Càn khôn duyên khởi muôn trùng biệt
Vạn vật tâm không vốn dĩ đồng
Diệu pháp quay vào nghe tự tánh
Hữu duyên tương ngộ, có gì mong?
                                 CaDao 9/7/2014
         
VẪN HẰNG MONG

Tu hành thọ giới đạt Sa Môn
Lá thắm lìa xa cả chỉ hồng
Ác pháp vô vi nơi cửu bảo
Thiền căn bất luận tự thiên ngôn
Thánh nhân bạc lánh nơi rào quán
Hiền triết gần hơn chốn cộng đồng
“Kiến ngãi bất vi vô dõng giả”
Xương minh đạo pháp vẫn hằng mong!

                                     Phan Tự Trí
                                Biên Hoà Đồng Nai 
                   
     HỘI NGỘ ĐẠO ĐỜI

Về quê đến viếng chốn thiền môn
Rực rỡ tam quan dưới nắng hồng.
Phật tử hành tu tầm phổ độ
Tăng già hoằng pháp diệu lương ngôn.
Trụ trì niềm nở đôi lời diễn
Đàn việt hân hoan một ý đồng.
Hội ngộ đạo đời tuy ngắn ngủi
Chan hòa cảm xúc , vạn điều mong .
                    Trần Như TùngPhú Thọ
       
CỬA THIỀN MÔN

Cửa nào an lạc sánh thiền môn ?
Sắc tức thị không chẳng trắng hồng
Lưỡi động thi phi lìa tứ cú
Khẩu khai tội phước tuyệt phi ngôn
Đối soi pháp tướng do duyên hợp
Quán thấu chơn như tánh thể đồng
Bụt dạy thân người là giả tạm
Có chi trường cữu để cầu mong

                       Trần Ngộ Lâm Đồng

Thiền định

Phong trần rũ sạch trước thiền môn
Tỉnh tọa đài sen rực sắc hồng.
Phật pháp tu hành tìm chánh đạo
Thân tâm quán thức thấu vô ngôn.
Đời người hệ lụy vì ham muốn
Cảnh giới ngã không chẳng dị đồng.
Giác ngộ niết bàn từ dấn nguyện
Bổn thân khổ hạnh chớ cầu mong
                                    Hải Rừng
                               Ngày 11/7/2014

              Miền Hạnh Ngộ             
               Ta-bà hạnh ngộ khách thiền môn
               Song bước tiêu dao tắm nắng hồng
               Giữa chốn phong trần vô quái ngại
               Bên đời phiền não chứng nguyên ngôn
               Ta về tìm lại miền hương quán
               Người đến tuyên dương pháp đại đồng
               Vô thủy vô chung - đây tịnh lạc
               Tri hành hợp nhất - thỏa hoài mong

                                   Lê Văn Thanh Bà Rịa



Tâm Đạo

     Hữu duyên kề cận chốn thiền môn
    Nhẹ nhỏm sắc thân gội ánh hồng
    Trí huệ quảng khai - trì chánh niệm
    Nguồn tâm tỏa rạng=liễu chơn ngôn
    Thiên kinh chánh kiến -lìa mê ngộ
    Vạn pháp chân như -nhất thể đồng
    Chẳng lánh trần gian tìm lạc cảnh
     Từ bi hỷ xả - hạnh hằng mong.

                                        Hồ Trọng Trí
                                     Kim long,BRVT

























                                                                                       

 x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif

Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

LỜI BẠT,KHA TIỆM LY !

                                                        NHÀ THƠ KHA TIỆM LY

LÊ ĐĂNG MÀNH - THƠ VÀ THƯ PHÁP

Bấy lâu nay, đọc những bài thơ Đường Luật rất chững chạc và xem những bức thư pháp của Lê đăng Mành, tôi cứ đinh ninh tác giả phải là một người lớn tuổi; nào ngờ, đọc những dòng tự giới thiệu rất đơn sơ của tác giả, tôi mới biết là anh còn trẻ: " Sinh năm 1953, quê ở Hải Lăng, Quảng Trị. cựu học sinh trường Phan Sào Nam và Hàm Nghi, Huế ".Thế thôi, anh cho biết về mình chỉ có thế. Vậy mà anh đến với thơ, với bạn thơ, với cuộc đời bằng cả tấm lòng bao la, trân trọng không dễ gì tìm được trong xã hội ngày nay. Hãy đọc bài XIN THƠ mở đầu tập thơ Đường luật của anh:

XIN THƠ
Quý Tỵ chắc đây cạn số rồi
Bến bờ ngắc ngoải kiếm bè bơi
Tập mài thư pháp dâng trao bạn
Học chuốt chữ câu kính hỏi người
Còn thở: ngửa vay sương mặt đất
Tắt hơi: cúi trả gió gầm trời
Có ai thương cảm xin mời họa
Chín suối quảy về ngồi đọc chơi.


Gắn bó với thơ văn, thư pháp, trân trọng bạn thơ, yêu mến, biết ơn cuộc đời, khiêm cung trong ứng xử, vui vẻ, lạc quan...Thái độ sống gói gọn trong bài này, được thể hiện đậm nét, trải rộng trong suốt tập thơ Đường luật của anh.
Nổi bật nhất trong các tác phẩm của anh chính là QUAN NIỆM SỐNG thật nghiêm túc vì nó ảnh hưởng sâu đậm Phật Pháp,với Nho học,nên giá trị đạo đức cơ bản  luôn được tôn trọng ,chúng được thể hiện không qua những lời rao giảng khô khan mà như những lời tâm sự , chia sẻ chân tình. Nói với người mà trước tiên là tự nhắc nhở mình:



Lúc khổ cùng san lời dịu ngọt
Khi giàu hãy nhớ thuở lầm than.
( Khuyên mình )

Hãy tẩy si mê ngời ngõ tánh
Xin chùi sân hận thoáng vườn tâm.
( Xuân cát tường )

Dưỡng bón mầm bi ngời quả thiện
Trồng gieo nụ trí rõ nhân lành.
( Ngũ độ thanh thi )
Hãy dừng tráo trở khi đang thế
Hãy giảm quắt quay lúc mất thời.
( Hãy )

Sống trong sạch, đàng hoàng, không bon chen vụ lợi, giữ lương tâm luôn yên ổn:

Mặc người tráo trở tay ngoa ngoắt
Kệ kẻ tranh giành miệng đãi bôi.
( Chia sẻ )
Hãy tránh xô nhau tìm địa vị
Chớ hùa đẩy bạn khỏi nhà quan.
( Khuyên mình )

Luôn tâm niệm trong lòng như lời tự nhắc nhở thường xuyên:

Nuôi tâm sáu khắc gìn không niệm
Dưỡng ý bao thời giữ lặng im.
( Chính đây )

Tu tâm dưỡng tánh cho mình để có thể sống tốt hơn, chan hòa cùng mọi người, có ích lợi cho đời, cho xã hội hơn. Một tư tưởng vị tha rất rõ nét:

Vào đời vô ngã luôn chăm chút
Học đạo vị tha mãi khắc răn.
( Khuyên mình )
Gieo trồng bác ái đi muôn ngã
Gởi gắm từ bi đến mọi người
( Nụ cười nhân ái )
Hãy cấy từ bi cùng mặt đất
Hãy gieo bác ái khắp gầm trời
( Hãy )

Đứng đắn, nghiêm túc là vậy mà lại vui vẻ, lạc quan biết bao:

Cửa hư không mở - xuân còn mãi
Chín suối chưa về - cứ thảnh thơi
( Qua rồi năm tuổi )

Sáu mươi hai tuổi đã dôi xuân
Nghe chồi rạo rực nụ tầm xuân
( Tầm xuân )
Ngay cả trước cái chết vẫn ung dung , cười cợt và không chuộng xa hoa hình thức:

Mừng chết ung dung tiện mọi bề
Khỏi rình rang thổi...tọ...tì...te..!
( Trăng trối )

Mừng và ung dung trước cái chết, xưa nay chắc ít ai được như anh, phải là người thấm nhuần lẽ vô thường trong trời đất.
Và hơn thế nữa, anh còn rất bình tĩnh vị tha khi quyết định hiến tặng thân xác mình để phụng sự cho y học:

Nhục thân xin hiến cho y học
Tro cốt đem về bón đất quê.
( Trăng trối )
Một thái độ sống vô cùng cao đẹp!
Yêu thơ, làm thơ, xin thơ...đến khi chết thì thanh thản quảy thơ theo để đọc:

Chín suối quảy về rỗi đọc chơi!
( Xin thơ )

Thật dễ thương làm sao! Và cũng thật tự nhiên khi tác giả xem cái chết chỉ là sự quay về !...

Ở Lê Đăng Mành, chúng ta tìm thấy lòng yêu thơ thật say đắm. Anh đến với thơ bằng cả tâm hồn, niềm đam mê và sự trân trọng:

Tập mài thư pháp dâng trao bạn
Học chuốt chữ câu kính hỏi người
( Xin thơ )

Tập, học, dâng trao, kính hỏi...Văn thơ đối với anh như một người bạn tri âm, lúc nào cũng tương kính như tân.

Nâng bút xin ngồi xuống chiếu chơi
Thú vui đài các nhất trên đời
( Chiếu thơ )

Chơi thơ thì phải có bạn thơ, nhất là với thơ Đường Luật thì bạn xướng họa là không thể thiếu được. Hơn ai hết, nhà thơ Lê Đăng Mành là người vô cùng trân trọng tình bạn:

Thiếu bạn sách cầm không thích đọc
Vắng người trà rót chẳng buồn nâng
( Tầm xuân- LĐM)

Những câu thơ sau đây làm ta liên tưởng đến những vần thơ tha thiết của Nguyễn Khuyến:

Thơ muốn viết đắn đo chưa viết
Viết cho ai ai biết mà đưa
( Khóc Dương Khuê- Nguyễn Khuyến )

Cùng bạn bình thơ, với Lê đăng Mành, chẳng khác được nhập vào cõi tiên:

Tao nhân bút thẳng xa đường tục
Mặc khách văn bình nhập cõi tiên
( Hạo khí )

Không những yêu quý bạn thơ, ở nhà thơ Lê đăng Mành , ta còn tìm gặp lòng yêu thương thiết tha dành cho nhân loại, cho cõi đời, cho cuộc sống :

Đất trời hào phóng cho hơi thở
Trăng gió bao dung tặng tiếng cười
( Qua rồi năm tuổi )

Tan hợp trùng trùng như sóng bủa
Thì xin san sẻ chút tình thương
( Cảm tàn thu )
Với người khổ cực cần tao nhã
Cùng bạn sang giàu giảm thiết tha
( Nguồn tâm )

Cao và xa hơn là sự gắn bó thiết tha, tình yêu quê hương nồng nàn dù đó chỉ là mảnh đất miền Trung nghèo xơ xác:

Bão quơ phên liếp bao chua xót
Lũ quét chiếu manh bấy đọan trường
( Chiều đông )
Ảm đạm thềm xưa giàn nhện bủa
Đìu hiu vườn cũ nốt gà đưa.
( Mưa xuân )
Mặc xuân dẫu Tết vẫn ra đồng
Trời rét mưa dầm chắng áo bông
( Quê nghèo )
Nghèo khó giao thừa xin đạm bạc
( Quê nghèo )

Cuộc sống ở chốn quê nhà nghèo là thế mà thái độ của nhà thơ vẫn rất an nhiên tự tại:

Thong dong tiêu sái giữa miền quê
( Thanh thản )

Trong hoàn cảnh nào, nhà thơ cũng giữ cho mình thài độ ung dung, bình thản mang đậm phong cách thiền:
Huơ gậy rong chơi tỏa vị thiền
Mặc đời tráo trở vẫn như nhiên.
( Thiền tuệ )
Tánh vốn không ham chỗ rộn ràng
Gần bùn sắc vẫn ánh thường quang
( Sen )

Thường quang - ánh sáng thường chiếu của Đức ADi Đà - phải chăng chính tác giả Lê Đăng Mành đã thấu hiểu, thấm nhuần cái ánh sáng diệu kỳ ấy để có thể cảm nhận được:


Ngay giữa tang bồng soi tánh Phật
Chính trong lãng tử giấu Di Đà
( Nguồn tâm )
Đi giữa vô thường tâm sắc tĩnh
( Bạch mai hoa )
Những ước chan hòa cây hạnh nở
Còn xin thẩm thấu nụ lòng nhân
( Thư pháp )

Tóm lại, thơ Lê Đăng Mành mang nhiều triết lý Phật giáo, pha một chút Nho học nên quan niệm, thái độ sống thật nghiêm túc, khiêm cung, nhưng không thiếu tính vị tha, độ lượng… Tất cả được Lê Đăng Mành chuyển tải qua những bài thơ Đường với một bút pháp dù không thể nói là cao siêu nhưng thật vững vàng, nhẹ nhàng, nhuần nhuyễn cũng không kém phần thi vị.

KHA TIỆM LY


99/5 Đinh Bộ Lĩnh Phường 2, tp Mỹ Tho Tiền Giang
Email: khatiemly@gmail.com

                                        

                                                                                                                                      
                                        x_3ea2b62d photo x_3ea2b62d_zps0cb7a859.gif