Miệt mài lèo lái chuyến đò đầy
Tản lớp mấy lần bom đạn vây
Quá độ đã từng rao bỏ thuốc *
Chuyển giao lắm lúc giảng quên giày
Xót màn bão giật trường xiêu đổ
Cảm cảnh lũ tung mái tốc bay
Cặp bến vinh quy ai có nhớ
Thương Thầy tuổi hạc cứ hao gầy..!
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
NĂM THÁNG NÀO PHAI
Ngày tháng nào phai kỷ niệm đầy
Bao năm khói lửa vạn trùng vây
Vào trường tác nghiệp thân gìn nếp
Ra cổng mưu sinh cẳng “tháo giày”
Gẫm cuộc soi tình tâm bối rối
Nhìn đời nghĩ đạo mắt nồng cay
Đón đưa mấy chuyến ai còn nhớ
Bến cũ đò xưa một lái gầy
Trương Đình Đăng
Đà Nẵng
Bao năm ân nghĩa mãi đong đầy
Gian khó một thời đã cản vây
Có lúc đến trường quên đội mũ
Đôi khi nằm ngủ vẫn mang giày
Công lao giáo dục đâu màng khổ
Đạo lý trồng người dẫu đắng cay
Chở vạn chuyến đò mong đỗ bến
Giờ thương Thầy lắm dáng vai gầy
Trần Ngộ Lâm Đồng
THẦY TÔI
Một thủa gian nan ân
nghĩa đầy
Giữa ngàn khốn khó
bủa trùng vây
Không lo lắng tới nồi
cơm gạo
Chẳng thiết tha chi
chuyện áo giày
Tận sức lực già hao
trí não
Cho tương lai trẻ
rộng đường bay
Làm sao quên được
công lao ấy
Thương quá thầy ơi
dáng héo gầy
Quang Nam
LỜI THẦY
Thầy cho nửa chữ cũng nên người
Vẫn ngóng theo thuyền chỉ giáo lời :
Khôn khéo kinh bang nhờ địa lợi
Khiêm nhường sách lược dựa thiên thời
Ngũ thường đạo học còn phơi phới
Tứ đức gia truyền mãi sáng ngời
Khai trí nghìn thu trang vở mới
Cảo thơm trọng nghĩa ngát sao trời.!
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA:1
NGHĨ VỀ THẦY
Thầy dạy có nên cũng bởi người
Vâng theo chăm chú uống từng lời
Thực hành nhanh chóng cùng linh hoạt
Áp dụng thông minh lại thức thời
Đức độ đi đầu đà sáng rõ
Tài năng tiếp bước mới ngời ngời
Quân-Sư-Phụ phải luôn ghi nhớ
Chỉ lối công ơn tựa biển trời!
Lê Trường Hưởng Hà Nội
NĂM THÁNG NÀO PHAI
Bài học đầu tiên ấy chữ Người
Tôn sư trọng đạo nhớ ghi lời
Không từ bán tự không nên nghiệp
Có được cao danh phải vận thời
Cội đức ngàn năm còn chói sáng
Tấm gương bốn mặt mãi trong ngời
Lớn khôn nào chẳng qua dìu dắt
Ân nghĩa hoài mang đúng lẽ Trời
Trương Đình Đăng Đà Nẵng
HỌA 3
HỌC LÀM NGƯỜI
Năm, ba chữ Thánh học làm người
Từ cổ chí kim vẫn giữ lời
Tứ dức rèn thân không vụ lợi
Ngũ thường luyện chí biết ham thời
Tín trung giữ trọn tình hồ hởi
Hiếu đễ nêu cao nghĩa rạng ngời
Sách cũ, ý xưa song vẫn mới
Đuốc thiêng mãi sáng giữa bầu trời.
Trần Văn Hạng
Trả lờiXóaĐêm xuân gối mộng say hồn khách
Bỏ áo rời xiêm rối nguyệt hoa...
Cám ơn Bạn đã ghé chơi Lãm nguyệt Hiên!chúc an lạc
Trả lờiXóaqua thăm anh và họa cùng anh bài Thương kính thầy
Trả lờiXóaTHẦY TÔI
Một thủa gian nan ân nghĩa đầy
Giữa ngàn khốn khó bủa trùng vây
Không lo lắng tới nồi cơm gạo
Chẳng thiết tha chi chuyện áo giày
Tận sức lực già hao trí não
Cho tương lai trẻ rộng đường bay
Làm sao quên được công lao ấy
Thương quá thầy ơi dáng héo gầy
QUANG NAM
Kính chúc anh luôn vui khỏe.
CÁM ƠN QN nhiều ,mình chuyển bài họa lên entry nhé!chúc vui
Trả lờiXóa