XUÂN CÚT CÔI !
THƠ MỜI HỌA
Thấy én sóng đôi chạnh nhớ
người
Bao ngày biền biệt chẳng tăm hơi
Khói còn lẩn thẩn chờ sương gọi
Mây vẫn thiết tha đợi nước mời
Hay mải mê bơi- khều nguyệt lội
Mà ruồng rẫy ném- mặc hoa trôi
Về đây cầm xới nồi cơm nguội*
Cho cút côi xuân chút mặn mòi!
Lê
Đăng Mành
*Chàng ơi phụ thiếp làm chi!
Thiếp là cơm nguội đỡ
khi đói lòng!
BÀI HỌA
HÈ SANG !
Tiếng quốc hè sang vọng tới
người
Chi mà non nỉ đến tàn
hơi
Dạ thương bạn cũ nao lời nhắn
Lòng nhớ tình xưa buốt giọng
mời
Chẳng phải hương hoa mặc gió
thoảng
Hay là ong bướm kệ mây trôi
Thương nhau sá kể vơi bồ ló*
Mấy chữ dùng cho đến cạn mòi!
Phan Tự Trí
bồ ló*: bồ lúa.
Bà nội tôi có lời ru:
Nỏ ham bồ ló anh đầy
Ham dăm ba chữ cho tày người
ta
GIÀ ĐỢI
NGƯỜI YÊU
Cay đắng nào hơn ngóng đợi
người!
Khi lòng phơi phới lại tàn
hơi
Trăng khuya lách cửa mơ ai
gọi
Gió lạnh khoèo then tưởng bạn
mời
Dấp dáng bơ phờ đi hết nổi
Miệng mồm chua chát nuốt nào
trôi
Thế nhân đâu hiểu tình cô
quạnh
Mông vế dần teo – tựa cá mòi!
Trương Văn Lũy
MONG CHỊ VỀ
Tết đến năm nay thiếu một
người
Em chờ ,mẹ đợi đã mòn
hơi
Ra Giêng thong thả về
thăm mạ
Qua Tết rảnh rang đón thiệp
mời !
Đường sá cheo leo hay
lặn lội
Tấm lòng hiếu thảo
chẳng pha phôi
Về đây sưởi ấm tình gia tộc
Quê mẹ muà xuân vẫn mặn mòi !
NS-CANADA
CHIỀU ĐÔNG
Song khuya thổn thức ngóng
hao người
Ngọn bút sương dồn buốt cạn
hơi
Não cánh chim chiều mây,
tuyết gội
Ghê làn gió sớm lá, hoa trôi
Mong ngày giá tạnh, mai vàng
tỏa
Hẹn buổi xuân quang rượu ngọc
mời
Thỏa ước bên nhau mừng tái
ngộ
Tình thêm thắm đượm tím hương
mòi
Phạm Duy Lương
BÃO LỘNG
THUYỀN TRÔI
Tình
mặn sâu xa nối nghĩa mòi
Đâu
ngờ bão lộng đẩy thuyền trôi.
Vuông
khăn còn đậm làn hương ấm
Cây
bút nằm trên tấm thiệp mời.
Ngơ
ngẩn trông trời mong cánh nhạn
Ngẹn
ngào ngóng gió đón làn hơi.
Giao
thừa một bóng không đi lộc
Nhìn
thủng đêm đen đứng lặng người !
Trần Như
Tùng
MÒI NHỚ
Xa Huế từ khi ruổi xứ người
Nỉ non nhớ tiếng,tình quen
hơi
Cung đàn hòa lạc ngày xưa tấu
Chén rượu giao hoan buổi ấy
mời
Trơ trụi muôn trùng cây lá
trút
Lẻ loi vạn dặm bóng đời trôi
Ly sầu mãi nhớ,xuân thêm nhớ
Cái nhớ,chao ôi đến mỏi mòi !
Lý Đức Quỳnh_ĐN-3/2/2015
XUÂN BUỒN
Buồn tủi yêu thương nhớ một
người
Đêm khuya khắc khoải ngút
ngàn hơi
Ai xui thuở ấy tình tan vở
Kẻ để giờ đây nghĩa chẳng mòi
Đã thế sao đây đành bỏ vậy
Thôi thì mặc nó phải dần trôi
Tình đầu lưu luyến trong tâm
trí
Luyến tiếc xuân sang nhớ
tiếng mời
Hồ Hắc
Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét