VU LAN NGUYỆN!
Sông quê man mác hơi thu
Đồng mênh mông bủa hoang vu bóng chiều
Cánh cò đo vạt cô liêu
Gió quơ gãy sợi khói phiêu lãng buồn..!
Cành đau lá xuống lệ tuôn
Cây trơ tàn tạ sâu non bàng hoàng
Gọi mùa lũ đập mưa chan
Thương bầy chiền chiện vút van không nhà!
Tháng bảy dâng lễ cài hoa
Mừng ai bông thắm mẹ cha đang còn
Tội người côi cút long đong
Cài cành hoa trắng quặn lòng nhớ thương…
Xót thời cơm áo đoạn trường
Oằn vai mẹ cõng vô thường sớm trưa
Cha nghiêng thân đội nắng mưa
Con chờ sữa “Mẹ búng lừa cá xương*
Mẹ cha là bóng quê hương
Hàng tre bến nước cứ mường tượng thôi
Hắt hiu mây rớt chơi vơi
Con cô quạnh giữa tả tơi úa tàn
Giọng hò rủ bớt gian truân
Lời kinh cầu nguyện âm vang dặm ngàn
Mẹ về nương dưới đạo tràng
Ngưỡng mong cầm ánh hào quang qua bờ!
Lê Đăng Mành
*Hát ru Trị Thiên “Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa