NHƯ HẾN
Vua cũng câm mà Quan cũng câm
Trách chi á nguyên Cao Bá Quát
1 phương rừng độc chí ngang tàng
Làm Vua làm Quan rồi cũng chết
Làm giặc làm dân sống xoàng xoàng
Mai mốt dẫn nhau về với đất
Phiá nào cũng chỉ thấy non sông!
GIÀ DỊCH
Thời xưa trai gái ở vào tuổi 20
Mới đam mê theo sát nút ái tình
Còn các cụ ông cụ bà
6, 7 bó trở lên thì mần thinh
Bây chừ đổi đời
Bọn nam nữ 20, 30 , 40
Lại chọn sống độc thân
Có nghiã là 1 mình
Con các cụ thất thập
Kể cả 2 thứ bà ông
No cơm ấm cật dửng mỡ
Lại thích chuyện ăn nằm
[chuyện vu sơn ái ân]
Khứa lão 80 bỏ vợ 7 bó
Về Việt Nam lấy ghệ mới
5, 6 bó nửa chừng xuân
Chuyên mặc váy không chơi quần
Vợ chồng không nhận nhau
Cha con không nhận nhau
Bà con cô bác không nhận nhau
Chả cần?
Cơm no bò cưỡi 1 năm 4 muà
Mùa nào cũng là mùa xuân
Vùa đi vừa chống gậy
Quên đầu quên đuôi
Lẩm nhẩm gần cưủ tuần
Đồ già mắc dịch
Đồ già mất nết
Đúng là đồ già gân!
Chu Vương Miện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét