Thiên thủ thiên nhãn vô ngại đại bi tâm đà la ni 1. Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da 2. Nam mô a rị da 3. Bà lô yết đế thước bát ra da 4. Bồ Đề tát đỏa bà da 5. Ma ha tát đỏa bà da 6. Ma ha ca lô ni ca da 7. Án 8. Tát bàn ra phạt duệ 9. Số đát na đát tỏa 10.Nam mô tất kiết lật đỏa y mông a rị da 11.Bà lô kiết đế thất Phật ra lăng đà bà 12.Nam mô na ra cẩn trì 13.Hê rị, ma ha bàn đa sa mế 14.Tát bà a tha đậu du bằng 15.A thệ dựng 16.Tát bà tát đa (Na ma bà tát đa) 17.Na ma bà dà 18.Ma phạt đạt đậu đát điệt tha 19.Án. A bà lô hê 20.Lô ca đế 21.Ca ra đế 22.Di hê rị 23.Ma ha bồ đề tát đỏa 24.Tát bà tát bà 25.Ma ra ma ra 26.Ma hê ma hê rị đà dựng 27.Cu lô cu lô yết mông 28.Độ lô độ lô phạt xà da đế 29.Ma ha phạt xà da đế 30.Đà ra đà ra 31.Địa rị ni 32.Thất Phật ra da 33.Giá ra giá ra 34.Mạ mạ phạt ma ra 35.Mục đế lệ 36.Y hê di hê 37.Thất na thất na 38 A Ra sâm Phật ra xá lợi 39.Phạt sa phạt sâm 40.Phật ra xá da 41.Hô lô hô lô ma ra 42.Hô lô hô lô hê rị 43.Ta ra ta ra 44.Tất rị tất rị 45.Tô rô tô rô 46.Bồ Đề dạ Bồ Đề dạ 47.Bồ đà dạ bồ đà dạ 48.Di đế rị dạ 49.Na ra cẩn trì 50.Địa rị sắc ni na 51.Ba dạ ma na 52.Ta bà ha 53.Tất đà dạ 54.Ta bà ha 55.Ma ha tất đà dạ 56.Ta bà ha 57.Tất đà du nghệ 58.Thất bàn ra dạ 59.Ta bà ha 60.Na ra cẩn trì 61.Ta bà ha 62.Ma ra na ra 63.Ta bà ha 64.Tất ra tăng a mục khê da 65.Ta bà ha 66.Ta bà ma ha a tất đà dạ 67.Ta bà ha 68.Giả kiết ra a tất đà dạ 69.Ta bà ha 70.Ba đà ma kiết tất đà dạ 71.Ta bà ha 72.Na ra cẩn trì bàn đà ra dạ 73.Ta bà ha 74.Ma bà rị thắng yết ra dạ 75.Ta bà ha 76.Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da 77.Nam mô a rị da 78.Bà lô kiết đế 79.Thước bàn ra dạ 80.Ta bà ha 81.Án. Tất điện đô 82.Mạn đà ra 83.Bạt đà gia 84.Ta bà ha. ***Nam Mô Quan Thê Âm Bô Tát*** !

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

ĐẠO & ĐỜI


ĐẠO & ĐỜI
Đời và đạo tùy 2 mà 1
Đạo với đời tuy 1 mà 2
Đời không đạo là đời vô đạo
Đạo không đời mà đạo với ai ?
Giữa củ khoài môn và củ khoai mài
Có nguồn gốc là từ dưới đất
Y chang ong với mật
Đạo quê người giống y đạo quê ta
Cây đa dựa thần
Thần cậy cây đa
Cũng chiêng trống khói nhang thờ tự
Đạo là giấc mơ lành khi ta nằm ngủ
Là ánh hải đăng cho tàu giữa biển khơi
Đạo được sinh ra là bởi con người
Tô điểm cuộc đời càng người hơn nữa ?
Đạo Ông Bà , đạo Bà La Môn , đạo Bà Hai
Đạo Khổng , đạo Phật . đạo Chúa
Giữa lòng nhân sinh cứu độ muôn loài
Giữa đạo đời ? ai cũng như ai ?
Chu Vương Miện



12 BẾN NƯỚC


12 BẾN NƯỚC
Em giống dè lục bình trôi
Ngược xuôi chả bến bờ
Y chang 7 ngả sông Phụng Hiệp Càn Thơ
ta nơi đó giống hàng bằng lang ngái ngủ
nước đục ngầu trên kênh vét Xà No
có thương nhau cũng chỉ nói nghe chơi rồi bỏ
Dốc Miếu Cái Vồn 1 thủa Tầm Vu
Ơi 1 thời thả tam bản trên vàm 3 Láng
Đôi chúng ta đâu khác cá xa lờ
9 nhánh sông cũng trôi về biển ráo
Hết sông Tiền sông Hậu sông Cái Tư
Bậu có thương qua lênh đênh
 giữa dòng nước đục
giống gã thuyền chài cổ tích Trương Chi
qua lêu đêu giữa những dòng nước bạc
phượng hoàng khi không lại hóa ra gà ?
cũng rất lạt lòng chúng ta cùng  1 chốn
 theo chim thằng chài kẹt bãi phù sa ?

Chu Vương Miện

THƯƠNG ĐAU!


THƯƠNG ĐAU!
Liên hoàn

Trùng thất* đi về nhập cuộc chơi
Đập triền ký ức nhói khôn nguôi
Quăng thân giữa dầm phiêu dạt
Ném xác bên lề tẩm nổi trôi
Đã cõng hắt hiu luôn thế ấy
Nên choàng cô quạnh mãi mà thôi
Vào ra khốn đốn đừng than thở
Dẫu cuốc đau thương đến rã rời !

Dẫu cuốc đau thương đến rã rời
Mặc đời hờ hững mãi không thôi
Lênh đênh giữa thác bươn chưa nổi
Vắt vẻo bên ghềnh níu đã trôi
Chung nghĩa khói sương buồn chẳng giận
Kết tình trăng gió khổ mà nguôi
An nhiên một cõi đùa cô tịch
Mài mực cơ hàn vẫy bút chơi!
 LĐM
*Mồng 7 Tháng 7 
Ngày Mạ sanh con

“Mang bệnh cũng ngày này”

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

THƯƠNG NHỚ


THƯƠNG NHỚ
“ hờ thương nhớ ai
Sông xa từng lớp lớp mưa dài”
 “Thơ Quang Dũng”

Quê hương chừ cũng xa vời vọi
Nhớ em thoang thoảng tiếng cu mồi
Tình nghĩa bây chừ chỉ thế thôi
Thương qua thương bậu chốn ngàn khơi
Dòng thơ sao giống dòng nước mắt
Giữa vui cũng lẫn chút thở dài

Trăm năm cũng chỉ là phút chốc
Đá mòn cùng năm tháng pha phôi
Ta nhớ cơn gió Lào tháng 6
Thổi từ Savannakhet tới Nùng khai
Quảng Trị ơi hỡi là Quảng Trị
Thương nhớ bây giờ ? ai nhớ ai ?
Chu Vương Miện

KHÓC MƯỚN

KHÓC MƯỚN

“ Ve là chết trong long Chai 1 ít
Chả mấy khi Ve mà lại được Chai ?”
“Thơ Phan Văn Băng đồng môn với cvm”

Toàn ở không dường ngắn hóa ra dài
Trời đang sáng biến thành mưa gió bão
Hết văn nghệ văn gừng bạc bẽo
Chuyện thương vay khóc mướn
Ít xít ra nhiều ?
Con nước thường ngày rộng hẹp bấy nhiêu
Mà sớm chiều lúc lên lúc xuống
Từ muôn năm cuộc đời vốn là khốn lịn
Không chiến tranh thi hạn hán mất mùa
Chết đói nơi nơi ?
Trót sinh ra làm cái số con ngừời
Chả ai thoát phong trần tục lụy
“ gặp thời thế thế thời phải thế
Trong trần ai ai dễ biết ai ? “*”
Trong Lục Súc Tranh Công mặt ngựa
quá dài ?
còn mặt chó thì trông ngắn ngủn
chuyện chính trị chuyển thù ra bạn
chuyện bán buôn chuyển bạn ra thù ?
ngàn xuân cho tới ngàn thu
khỉ già khỉ trẻ bú dù bà con ?
còn giòi chả nước chả non
không rượu không ghệ không còn T.Xương
loanh quanh 4 cái chân giường
thương  vay tạm bợ cùng phường bát âm
chả phong trần cũng phong trần
đang mặc váy bắt mặc quần lệnh vua
bầu trời có sao tua dua
dưới thế thì có đức vua 3 Vành
đầu trần lại bắt quấn khăn
không có áo mặc ở trần mát lưng
Chu Vương Miện

“*” Câu đối của Đặng Trần Thường và

Ngô thòi Nhậm thời Nhà Nguyễn .

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

Q T- 62 NĂM


QT- 62 NĂM
Chừ mình gặp nhau
Đôi ta ôm nửa mảnh bán cầu
Phạm Duy – Trịnh Công Sơn giờ đã khuất
Cây cầu biên giới cỏ phân mao
Đông Hưng Móng Cái thôn Trà Cổ
Đời ta mỏi cổ ngóng giang đầu
Nửa chừng giang bán rồi giang vĩ
Ngàn trùng xa cách vụng nước sâu
QT. 62 năm và trước
Xứ Đồ Bàn giờ biết tin nhau ?
ơi tình với tang nghe nẫu ruột
Hết thương Ái Tử lại Đạo Đầu
1 mai muội có về Chợ Cạn
Ghé qua chốn cũ ở Xóm Bầu
Huynh cũng có người thân chốn đó
Thơ tình da diết cả ngàn sau ?
Trung An Ngô Xá làng lân cận
Mưa phùn đông giá dạ như bào ?
Xưa huynh cũng có người yêu làm ca sĩ
Quá thời danh đành theo khói thuốc lào
trôi lờ lững rồi tan bay đi mất
Sao giống con diều vướng hàng cau
bây chừ muội cũng là ca sĩ
Hát nhạc dân ca trăng rụng xuống cầu
Gạo trắng trăng thanh đã trở thành bất tử
Cặp uyên ường song ca Ngọc Cẩm
Nguyễn Hữu Thiết lạc lõng nơi đâu ?
Tình yêu muôn đời vẫn là không tuổi
Từ tóc xanh tóc bạc đổi mầu
Dù có nửa đường lăn ra chết
Cũng là tháng 7 rặt mưa ngậu
Đời huynh lang bạt nơi Quảng Trị
Cũng coi là nơi cắt rốn chôn nhau ?
Huynh kể kiếp này chưa gặp muội
Mầm thơ vớ vẩn chuyện đẩu đâu ?
Thoắt đó cũng sắp gần tám bó
Cuối đời đâu khác sóng chân cầu
Lỡ mai sau có về Quảng Trị
Liệu chúng mình còn cơ hội gặp nhau ?
Hay muội cũng đã thành xương khô trong mả
Ta làm Thôi Hiệu soạn Hoàng Hạc Lâu
Hán Dương Anh Vũ dòng Thạch Hãn
Nhìn xa hơn nữa cát Nhan Biều
Muội ơi là muội ơi là muội
Kẻ đứng giữa trời là huynh đây ?
Chu Vương Miện

ĐỜI NGƯỜI TỰA Bóng câu cửa sổ


ĐỜI NGƯỜI TỰA
Bóng câu cửa sổ
Đời ong ruồi làm tổ cành cao
Dựt mình tỉnh giấc chiêm bao
Thì ra toàn những tào lao báo đời ?
Khó cũng đó mà cười cũng đó
tuồng tích nào mặt đỏ mặt xanh
thân chim đâu được lià cành
làm sen thân ở dưới bùn muôn năm ?
12 tháng chỉ nằm dưới đất
Nhìn khung trời vằng vặc toàn sao
5 canh gió thổi lào xào
Bên ao bèo với kiếp nghèo nối nhau
Kiếp bò với lại kiếp trâu
Nhai trầu nhả bã trắng đầu nhớ thương
Chu Vương Miện

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016

CUNG TÍCH BIỀN


CUNG TÍCH BIỀN
Thương cho nẫu 1 mình giữa 2 làn đạn
Vừa của thù của bạn bắn dô
Tàn canh xơi chiếc chầy vồ
Đành thôi sách nát 3 bồ bán xôn
Nguyễn Huy Hổ “ Tang Thương Ngẫu Lục “
Đọc mà thương mà ức mà đau ?
Nhức vai rồi lại nhức đầu
“ Truyền Kỳ Mạn Lục “ xì dầu mắm tôm ‘
Mấy năm trước gió Nồm thổi gắt
Mấy năm sau gió Bấc lạnh căm
1 mình lội giữa non sông
Giữa rong cùng biển thòn bơn méo mồm
Kiếp nhà văn tiền oan nghiệp chướng
Kiếp làm người điêu đứng trần gian
Bà già kẻ cắp chiều hôm
Thì thôi hàng cá hàng tôm chả còn ?
Trong lòng nước cá con thác trước
Trong lòng cầu kẻ bứơc người qua
Sơ sinh cho đến người già
Đường dài đường ngắn đường xa đường gần
Thủa trời đất phong trần dâu bể
Thì cũng là đất khổ cùng bơi
Văn veo phó mặc cho thời
Thà đành chêt đói cu mồi ? mà chi ?
Chu Vương Miện

CHÍCH TIÊN BG!


CHÍCH TIÊN BG
Giữa cuộc đời bài 3 lá
Giữa lòng người đảo điên
Tỉnh mãi cũng chả được
Thà man man dở cuồng
Giầy dép soong chảo khoắc trên vai
Lỉnh cà lỉnh kỉnh
Đầu trần tóc xõa ngang lưng
Vừa đi vừa chửi rủa
Miệng luôn lầm bầm
Nhà giáo nhà thơ
Dịch giả triêt gia ở chúa
Chân đất vừa cười vừa khóc
Sông có đọạn người có lúc
Chừ là lúc
Dở dại dở khùng
Nhìn lại tưởng lầm
Là Khuất Nguyên
Người đục mà mình trong
Thôi chả còn gì trường cưủ
Toàn là chó chết trôi sông
Thả thân xác trên dòng Mịch La
Thế là xong
Tàn cuộc
1 đời tài hoa
Bạc mệnh lênh đênh
Chu Vương Miện

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

TÌNH MIỀNG


TÌNH MIỀNG
Tình mình đôi nẻo sông sâu
Thương nhau từ thủa qua cầu đắng cay
Mai kia em bỏ chồn này
Lưng đồi hoa nở vàng tay ai về ?
“ thơ Phan Thị Ngôn Ngữ “

Dòng đời đôi nẻo mây che
Dòng theo ra bể có về được đâu ?
Nhìn lên trời đất 1 mầu
May tan rồi tụ theo nhau trốn rồi
Sông chia từng nhánh chân đồi
Tình chia từng nhánh mình ngồi tiếc thương
Từ khi đôi nẻo đôi đường
Đắng cay cũng chuyện bụi đường mưa mau
Thương nhau từ thủa qua cầu
Mất nhau đứng mãi giang đầu chờ mong
Mơi kia em bỏ theo chồng
Lưng dèo hoa vẫn nở vàng như xưa
Gió lay qua mấy tàu dừa
Nhìn theo toàn những hạt mưa cuối cùng
Chu Vương Miện


PHẠM THIÊN THƯ


PHẠM THIÊN THƯ
100 năm trong cõi người Ngô
Chữ Tài chữ Xiểu vẫn vồ lấy nhau ?
Chè tươi rồi lạị chè tàu
Bánh tây chả lụa hoa đào nước sông
Đi tu nước lớn nước ròng
Xưống đờì làm chuột đánh vòng câu cơm
Nơi chùa tụng được Kim Cương
Thì ra cũng lại tài nhân kiếp này
Qua cầu chả thoát 1 ai ?
Chân không chân dép chân giầy không chân
Truyện Kiều cổ điển tân thanh
ở không soạn nốt Vô Thanh Đoạn Trường
Không đèn ngói cũng như tranh
Bình minh gà gáy giáo đường dộng chuông
Xưa sau vẫn 1 cơn buồn
Nguyễn Du ơi ? ngã 3 đường chốn đây ?

Chu Vương Miện